古代居父丧时孝子所用的竹杖。
指父丧。
引 《礼记·丧服小记》:“苴杖,竹也;削杖,桐也。”《礼记·问丧》:“或问曰:杖者何也?曰:竹、桐一也。故为父苴杖,苴杖,竹也。为母削杖,削杖,桐也。”《荀子·礼论》:“齐衰苴杖,居庐食粥,席薪枕块,所以为至痛饰也。”杨倞 注:“苴杖,谓以苴恶色竹为之杖。”
引 《旧五代史·晋书·尹玉羽传》:“会有苴杖之丧,累岁羸疾,冬不释菅屨,期不变倚庐。”
服斩衰之丧所用的竹杖。
引 《礼记·丧服小记》:「苴杖,竹也。」
苴 [ jū ] 1. 大麻的雌株,开花后能结果实。2. 鞋里垫的草。苴 [ chá ] 1. 浮草,枯草:“如彼栖~”。苴 [ zū ] [更多解释]
杖 [ zhàng ] 1. 扶着走路的棍子。如 手杖。拐杖。2. 泛指棍棒。如 擀面杖。禅杖。3. 古代刑罚之一,用棍打。如 杖脊。4. 古同“仗”,恃,凭倚。[更多解释]
guăi zhàng
găn miàn zhàng
yǐ zhàng
jiǔ jié zhàng
zhàng tóu
zhàng tóu mù ǒu
zhàng tóu kuǐ lěi
bā jū
tī yá zhàng
xiān rén zhàng
míng huǒ zhí zhàng
xī zhàng
zhàng guó
jù zhàng
zhàng lǚ
zhú zhàng
qī jū
chàn zhàng
jǐ zhàng
cū jū
chán zhàng
bàng zhàng
guò tóu zhǔ zhàng
bó yú qì zhàng
zhàng yī
qióng zhàng
qióng zhú zhàng
qiě jū
bāo jū
zhǔ zhàng
bì jū
zhí zhàng
shǒu zhàng
zhàng qián
cì zhàng
chī zhàng
zhàng xíng
lí zhàng
zhàng tóu qián
yín zhàng
yǐn zhàng
mù zhàng
zhăo zhàng
zhàng ná
jū xǐ
zhàng zhōu
zhàng lí
mó zhàng
fú zhàng
fù zhàng
jū fú
jī zhàng
cè zhàng
zhàng fá
bǔ jū
qiāng zhàng shǒu
苴杖的拼音是:jū zhàng点击 图标播放苴杖的发音。