靠在马身上。南朝宋刘义庆《世说新语·文学》:“桓宣武北征,袁虎时从,被责免官。会须露布文,唤袁倚马前令作。手不辍笔,俄得七纸,絶可观。”后人多据此典以“倚马”形容才思敏捷。
靠在马身上。
引 南朝•宋 刘义庆 《世说新语·文学》:“桓宣武 北征, 袁虎 时从,被责免官。会须露布文,唤 袁 倚马前令作。手不輟笔,俄得七纸,絶可观。” 后人多据此典以“倚马”形容才思敏捷。 唐•吴融 《灵池县见早梅》诗:“栖身未识登龙地,落笔元非倚马才。” 明•徐渭 《渔阳三弄》:“奇禽瑞兽虽嘉兆,倚马雕龙却祸芽。” 清•李渔 《怜香伴·香咏》:“对客挥毫不构思,自矜倚马男儿。”
倚 [ yǐ ] 1. 靠着,~靠。~赖。~傍。~托。~重。2. 仗恃。如 倚势。倚恃。倚仗。3. 偏,歪。如 不偏不倚。4. 随着,和着:“使慎夫人鼓瑟,上自~瑟而歌”。[更多解释]
马 [ mǎ ] 1. 哺乳动物,颈上有鬃,尾生长毛,四肢强健,善跑,供人骑或拉东西。如 马匹。骏马。马到成功。马首是瞻(喻跟随别人行动)。2. 大。如 马蜂。马勺。3. 姓。[更多解释]
yī mă dāng xiān
zhǐ lù wéi mă
mă lù
rén mă
luó mă
mă chē
chē shuǐ mă lóng
bīng mă
sī mă
yě mă
zhàn mă
jùn mă
yī mă píng chuān
mă gé guǒ shī
qīng méi zhú mă
shàng mă
xià mă
zǒu mă
sài mă
chū mă
jīn gē tiě mă
mă hǔ
mă lǐ
mă lā sōng
mă dà hā
bā hā mă
bā ná mă
mă qí dùn
mă tí xíng
mă lā wéi
suǒ mă lǐ
mă lái xī yà
mă bù tíng tí
mă mă hǔ hǔ
bù piān bù yǐ
dān qiāng pǐ mă
wàn mă bēn téng
kuài mă jiā biān
tiān mă xíng kōng
mă shàng
lì mă
yǐ yǐ xī xī
sài wēng shī mă
mă lì
mă hè
mă qián zú
zǒu mă dēng
xià mă wēi
pāi mă pì
lòu mă jiăo
mă hòu pào
mă pì jīng
fēng mă niú
mă shēng jiăo
niú mă zǒu
hàn mă gōng láo
qiān jūn wàn mă
zǒu mă shàng rèn
zhū sī mă jì
zǒu mă guān huā
倚马的拼音是:yǐ mă点击 图标播放倚马的发音。