瑞云。
引 南朝 梁 江淹 《颜特进侍宴》诗:“山云备卿靄,池卉具灵变。”唐•李德裕 《上尊号玉册文》:“和景晏温,卿靄絪緼。”
卿 [ qīng ] 1. 古代高级官名。如 三公九卿。卿相。2. 古代对人敬称,如称荀子为“荀卿”。3. 自中国唐代开始,君主称臣民。4. 古代上级称下级、长辈称晚辈。5. 古代夫妻互称。如 卿卿。卿卿我我(形容男女间非常亲昵)。6. 姓。[更多解释]
霭 [ ǎi ] 1. 云气。如 霭霭(云雾密集的样子)。云霭。烟霭。暮霭。[更多解释]
qīng qīng
qīng qīng wǒ wǒ
ăi ăi
bì ăi ăi
ăi téng téng
lián wǒ lián qīng
guó wù qīng
bào rèn shăo qīng shū
gōng cán qīng , qīng cán cháng
guān hàn qīng
jiǔ qīng
qīng jiā
xún qīng
gōng qīng
qīng shǔ
dà qīng
ruì ăi
mù ăi
cháo ăi
qiū ăi
shăo qīng
wù ăi
xiān qīng
wăn ăi
shàng qīng
yán zhēn qīng
liú cháng qīng
míng qīng
qīng èr
zhū ăi
yù ăi
qīng yún
yōu ăi
yăo ăi
yán ăi
ăi mèi
lín ăi
hūn ăi
yīn ăi
nuăn ăi
dàn ăi
hán ăi
ăi kōng
ăi fēng
yān ăi
ăi lù
ăi yù
chūn ăi
àn ăi
bì ăi
gāo ăi
duàn ăi
fēn ăi
hé ăi
míng ăi
níng ăi
qīng ăi
卿霭的拼音是:qīng ăi点击 图标播放卿霭的发音。