亦作“畦畽”。
田界和村舍。
界限,隔阂。
引 宋•叶适 《自罗浮行田宿华严寺》诗:“僮客四面集,畦畽相勾连。”
引 宋•曾巩 《太子宾客致仕陈公神道碑铭》:“遇人豁然,不为畦疃。於其所长,未尝不荐藉成就之。於其急难与贫不能自存者,未尝不賑而助之。”
畦 [ qí ] 1. 田园中分成的小区。如 畦田。菜畦。2. 古代称田五十亩为一畦。[更多解释]
疃 [ tuǎn ] 1. 禽兽践踏的地方,2. 村庄,屯(多用于地名)如 白家疃(在中国北京市)。[更多解释]
qí tián
zhěn qí
qí zhěn
qí lǒng
tǐng tuăn
tǐng qí
qí tīng
wú tǐng qí
dào qí
qí jìng
qí zhì
pǔ qí
jiāo qí
zhì qí
qí yán
qí yàn
qí quăn
sāng qí
xià qí
cài qí
qí guàn
píng qí
gōng qí
qí yuàn
qí mò
chūn qí
qí fēng
qí mǔ
bō qí
qí wăn
qí zōng láng jūn
qí dīng
qí tuăn
băi qí
cūn tuăn
qí fū
qí gōu
qí hù
qí léng
yáng qí
shuāng qí
mài qí
bǐ mò qí
tián qí
qiān qí
yě qí
xiăo qí
dào qí pèi
hé nán tuăn
shuāng tuăn cūn
zhuăn tuăn xún cūn
bǐ mò qí jìng
rù qí liú liàng
畦疃的拼音是:qí tuăn点击 图标播放畦疃的发音。