指疹子。
引 明•李时珍 《本草纲目·菜一·莱菔子》:“下气定喘治痰,消食除胀,利大小便,止气痛,下痢后重,发疮疹。”
疮 [ chuāng ] 1. 皮肤上肿烂溃疡的病。如 疮疤。疮口。冻疮。痔疮。[更多解释]
疹 [ zhěn ] 1. 皮肤上起的小颗粒,通常是红色,多由皮肤表层发炎浸润而起。如 湿疹。麻疹(亦称“疹子”)。风疹。丘疹。疱疹。[更多解释]
qiān chuāng băi kǒng
măn mù chuāng yí
băi kǒng qiān chuāng
chuāng yí măn mù
wān ròu bǔ chuāng
xún má zhěn
hóng bān láng chuāng
pí zhěn
má zhěn
jiè chuāng
lòu chuāng
zhì chuāng
dòng chuāng
chuāng yáng
chuāng bā
láng chuāng
bān zhěn shāng hán
tū chuāng
bí chuāng
qiū zhěn
yăn qián chuāng
cuó chuāng
fēng zhěn kuài
fēng zhěn
zhěn zǐ
pào zhěn
shī zhěn
bān zhěn
lài chuāng
kǒu chuāng
guăng chuāng
shǔn chuāng
yōng chuāng
dòu zhěn
yăng chuāng
yăng zhěn
bàng chuāng
chuāng yí
shé chuāng
dòu chuāng nán yè
wān ròu chéng chuāng
wān ròu shēng chuāng
wān ròu zuò chuāng
wān ròu yī chuāng
hăo ròu wān chuāng
liáo chuāng wān ròu
qī chuāng
jí zhěn
chuāng hén
dāo chuāng
wā ròu bǔ chuāng
chuāng yí mí mù
chuāng kǒu
rù chuāng
nóng chuāng
dú chuāng
jiāo chuāng
chuāng tòng
jīn chuāng
dǐng chuāng
疮疹的拼音是:chuāng zhěn点击 图标播放疮疹的发音。