执袖。犹握别。
引 唐•皇甫枚 《三水小牍·王知古》:“今旦有友人将归於 崆峒 旧隐者,僕饯之 伊水 滨,不胜离觴;既掺袂,马逸,復不能止,失道至此耳。” 前蜀 韦庄 《酬吴秀才霅川相送》诗:“掺袂客从华下散,棹舟人向镜中归。” 宋•曾巩 《与舍弟别舟岸间相望感叹成咏》:“舟陆空相望,掺袂即千里。”
执袖不使人离去,用以指离别。
引 唐·皇甫枚《王知古》:「仆饯之伊水滨,不胜离觞,既掺袂马逸,复不能止,失道至此耳。」
掺 [ chān ] 1. 同“搀”。掺 [ xiān ] 1. 〔~~〕形容女子手的纤美,如“~~女手”。2. (摻)掺 [ càn ] 1. 〔~挝( zhuā )〕古代一种鼓曲,如“渔阳~~”。亦作“参挝”。掺 [ shǎn ] 1. 持,握。如 掺手。掺沙子。2. 抢(前)如 掺先。掺越。掺 [ shān ] [更多解释]
袂 [ mèi ] 1. mèi ㄇㄟˋ 衣袖,袖口。如 张袂(张开衣袖)。联袂(手拉着手,结伴)。分袂(离别)。[更多解释]
chān zá
lián mèi
chān chān
chān jiă
chān huo
fēn mèi
chǐ mèi
yī mèi
tóu mèi ér qǐ
răng mèi
zhăn mèi
lì guān suō mèi
shè mèi
mèi jū
chān fú
càn zhuā
chān duì
chān chuí
chān gǔ
chān he
chān luò
shăn mèi
shăn shǒu
chān shā zi
yú yáng càn
liáng yǒu chān zá
wū yī bàn chān
yú yáng càn zhuā
fèn mèi
huī mèi
tóu mèi
luó mèi
yú mèi
liăn mèi
xiān mèi
yī mèi piān piān
fēng mèi
méng mèi
cháng mèi
yǔ mèi
yù mèi
pàn mèi
juān mèi
cāo mèi
jié mèi
jiě mèi
zhàng mèi
zhèn mèi
yí mèi
yáng mèi
gǒng mèi
jīn mèi
yăn mèi
hóng mèi
zhí mèi
zuǒ mèi
bă mèi
pěng mèi
dì mèi
掺袂的拼音是:shăn mèi点击 图标播放掺袂的发音。