犹牵衣。三国魏许允妻为阮共女,有才德而貌丑。成婚交礼毕,桓范劝允入内,允一见即欲出,妇“捉裾停之”,以理服允,遂相敬重。事见南朝宋刘义庆《世说新语·贤媛》。
提起袍子。谓动身,启行。
犹牵衣。 三国 魏 许允 妻为 阮共 女,有才德而貌丑。成婚交礼毕, 桓范 劝 允 入内, 允 一见即欲出,妇“捉裾停之”,以理服 允,遂相敬重。事见 南朝•宋 刘义庆 《世说新语·贤媛》。
引 清•蒲松龄 《聊斋志异·三仙》:“介 曰:‘……茅茨不远,可便下榻。’ 常 麻 并起捉裾,唤僕相将俱去。”
捉 [ zhuō ] 1. 抓,逮。如 捉拿。捉奸。捉贼。捉弄。捕捉。捕风捉影。2. 握。如 捉笔。捉刀(代人作文)。捉襟见肘。[更多解释]
裾 [ jū ] 1. 衣服的大襟。2. 衣服的前后部分。[更多解释]
bǔ zhuō
zhuō mō
zhuō jīn jiàn zhǒu
bǔ fēng zhuō yǐng
zhuō dāo rén
zéi hăn zhuō zéi
wèng zhōng zhuō biē
jū jū
zhí zhuō zhuō
zhuō máng máng
zhuō jiān zhuō shuāng
zhuō zéi zhuō zāng
zhuō zéi zhuō zàng
zhuō guǐ fàng guǐ
zhuō mí cáng
chuáng tóu zhuō dāo rén
yī mù sān zhuō fà
yóu wèng lǐ zhuō nián yú
bì sè yăn jīng zhuō má què
wú niú zhuō le mă gēng tián
shàng shān zhuō hǔ , xià hăi qín lóng
zhuō ná
zhuō zhù
huó zhuō
zhuō nòng
zhuō jiān
chún jū
nán yǐ zhuō mō
jū jiāo
zhuō shēn
zhuō dāo
zhuō bài
zhuō bí
zhuō bǐ
zhuō bīng
zhuō chàn
zhuō bǔ
zhuō chóng
zhuō chuán
zhuō diàn
zhuō duì
zhuō fà
zhuō fān
zhuō hūn
zhuō huò
zhuó jí
zhuō jī
zhuō jīn
zhuō jū
zhuō kōng
zhuō lè
zhuō lóng
zhuō mài
jué jū ér qù
gā zhuō
hào jū
zhuō nuò
zhuō pò
bă zhuō
捉裾的拼音是:zhuō jū点击 图标播放捉裾的发音。