见“牧竖”。
亦作“牧竪”。牧奴;牧童。
引 《楚辞·天问》:“有扈 牧竖,云何而逢?”《汉书·刘向传》:“自古至今,葬未有盛如 始皇 者也,数年之间,外被 项籍 之灾,内离牧竖之祸,岂不哀哉!”宋•陆游 《识愧》诗:“几年羸疾卧家山,牧竪樵夫日往还。”《明史·刘基传》:“初, 太祖 以 韩林儿 称 宋•后,遥奉之。岁首,中书省设御座行礼, 基 独不拜,曰:‘牧竖耳,奉之何为?’”郭沫若 《中国史稿》第二编第一章:“启 讨灭了 有扈氏 后,就罚他们作‘牧竖’(牧奴)。”
牧牛羊的童子。宋·陆游〈秋晚闲步邻曲以予近尝卧病皆欣然迎劳〉诗:「放翁病起出门行,绩女窥篱牧竖迎。」也作「牧童」。
牧 [ mù ] 1. 放养牲口。如 牧童。畜牧。牧场。放牧。游牧。牧民。牧歌。牧群。2. 治。如 牧民(治理人民)。3. 古代治民之官。如 州牧。[更多解释]
竖 [ shù ] 1. 直立,直立的,与“横”相对。如 竖立。竖井(一种垂直的矿井)。竖琴。竖起耳朵听。2. 汉字笔形之一,自上往下。3. 上下的或前后的方向,与“横”相对。如 竖着写。4. 旧称未成年的童仆,小臣,引申为卑贱的。如 童竖。竖子(a.童仆;b.鄙贱的称呼,如“竖竖不足与谋”。亦称“竖小子”)。[更多解释]
mù mín
mù qū
mù chăng
mù shī
mù căo
xù mù
fàng mù
yóu mù
shù lì
héng qī shù bā
héng tăng shù wò
héng méi shù mù
zhí shù shù
héng shuō shù shuō
wāi bā shù bā
héng méi shù yăn
rú láng mù yáng
xù mù yè
mù yáng quăn
bàn nóng bàn mù qū
jīn huá mù yáng ér
sào zhǒu diān dào shù
héng méi máo shù yăn jīng
héng bù niān shù bù tái
héng tiāo bí zi shù tiāo yăn
yà kă dì yà de mù rén
héng căo bù dòng , shù căo bù ná
héng căo bù ná , shù căo bù niān
héng căo bù niān , shù căo bù dòng
héng zhēn bù niān , shù xiàn bù dòng
qín mù
héng shù
mù yè
shù zhí
mù yáng ér
dù mù
shù zǐ
zhōu mù
nóng mù yè
nóng mù
mù rén
shù qín
mù yáng rén
mù yáng
mù tóng
mù gē
lún mù
mù gōng
mù xù
mù dí
mù zhǔ
mù fàng
mù bāo
mù bó
mù cáo
mù cháng
mù chú
mù cuì
mù dào
牧竖的拼音是:mù shù点击 图标播放牧竖的发音。