木制的大勺,用来盛饭、盛粥。
英 ladle;
亦作“马杓”。形似马蹄的一种勺子。
引 宋•洪迈 《夷坚丙志·沉见鬼》:“三道流归 天台 ……随身齎乾糒及马杓之属。”元•杨维桢 《吴下竹枝歌》:“银马杓中劝郎酒,看郎色似赤瑛盘。”梁斌 《翻身纪事》七:“小玉 说:‘过两天来和你们一个锅里搅马勺,接受贫雇农的教育。’”刘绍棠 《蒲柳人家》十一:“花鞋 杜四 泼口大骂:‘什么他妈的铁嘴?你是红口白牙跑舌头,马勺上的苍蝇混饭吃。’”
盛饭的勺子。多用椰子壳制成,柄为竹制,也有木制品。也作「马杓」。
马 [ mǎ ] 1. 哺乳动物,颈上有鬃,尾生长毛,四肢强健,善跑,供人骑或拉东西。如 马匹。骏马。马到成功。马首是瞻(喻跟随别人行动)。2. 大。如 马蜂。马勺。3. 姓。[更多解释]
勺 [ sháo ] 1. 一种有柄的可以舀取东西的器具。如 勺子。饭勺儿。掌勺儿的(厨师)。2. 中国市制容量单位,一升的百分之一。[更多解释]
yī mă dāng xiān
zhǐ lù wéi mă
mă lù
rén mă
luó mă
mă chē
chē shuǐ mă lóng
bīng mă
sī mă
yě mă
zhàn mă
jùn mă
yī mă píng chuān
mă gé guǒ shī
qīng méi zhú mă
shàng mă
xià mă
zǒu mă
sài mă
chū mă
jīn gē tiě mă
mă hǔ
mă lǐ
mă lā sōng
mă dà hā
bā hā mă
bā ná mă
mă qí dùn
mă tí xíng
mă lā wéi
suǒ mă lǐ
mă lái xī yà
mă bù tíng tí
mă mă hǔ hǔ
dān qiāng pǐ mă
wàn mă bēn téng
kuài mă jiā biān
tiān mă xíng kōng
mă shàng
lì mă
sài wēng shī mă
mă lì
mă hè
shì sháo
mă qián zú
zǒu mă dēng
xià mă wēi
pāi mă pì
lòu mă jiăo
mă hòu pào
mă pì jīng
fēng mă niú
mă shēng jiăo
niú mă zǒu
hàn mă gōng láo
qiān jūn wàn mă
zǒu mă shàng rèn
zhū sī mă jì
zǒu mă guān huā
hài qún zhī mă
马勺的拼音是:mă sháo点击 图标播放马勺的发音。