粗糙坼裂。
引 唐•李咸用 《览友生古风》:“皴皵老松根,晃朗驪龙窟。”宋•梅尧臣 《胡公疏示祖择之卢氏石诗和之》:“埋没尚存三四分,雨淋日炙如皴皵。”
皴 [ cūn ] 1. 皮肤因受冻或受风吹而干裂。如 皴裂。皴理(裂纹)。2. 皮肤上积存的泥垢和脱落的表皮。如 手上全是皴。3. 中国画技法之一,涂出物体纹理或阴阳向背。如 皴法。皴笔。[更多解释]
皵 [ què ] 1. 树皮粗糙坼裂:“(梧桐)树似桐而皮青不~。”2. 皮肤皲裂。3. 与他人不和睦。[更多解释]
cūn liè
cūn zhòu
cūn pī
fǔ pī cūn
dòng cūn
lín cūn
cūn fă
cūn kě
cūn pào
cūn lǐ
cūn lí
má pí cūn
cūn pí
cūn bāo
cūn răn
cūn què
cūn zhú
hú cūn
jūn cūn
cūn liè chuāng
dīng tóu cūn
luàn yún cūn
shé dài cūn
shù cūn ér
què jūn
皴皵的拼音是:cūn què点击 图标播放皴皵的发音。