亦作“飡啖”。
亦作“餐啖”。
亦作“餐啗”。亦作“飡啗”。吃。一本作“餐啗”。
引 《后汉书·邓禹传》“从至 广阿” 李贤 注引《东观记》:“上过 禹 营, 禹 进炙鱼,上餐啗。”唐•康骈 《剧谈录·洛中豪士》:“凡以炭炊饌,先烧令熟,谓之炼火,方可入爨,不然,犹有烟气。 李使君 宅炭不经炼,是以难於飡啗。”南唐 陈陶 《圣帝击壤歌四十声》:“鳧鱼饜餐啖,荷薜足衣裳。”宋•刘攽 《中山诗话》:“王元之 《謫黄州诗》曰:‘飡啗虾鱼颇肥腯。’”
餐 [ cān ] 1. 吃。如 餐具。餐厅。聚餐。风餐露宿。2. 饭食。如 早餐。西餐。3. 量词,指一顿饭。如 一日三餐。[更多解释]
啖 [ dàn ] 1. 吃或给人吃。如 啖饭。啖以肉食。2. 拿利益引诱人。如 啖以私利。3. 古同“淡”,清淡。4. 姓。[更多解释]
cān tīng
cān guăn
cān yǐn
cān zhuō
zăo cān
wǔ cān
kuài cān
cān jù
fēng cān lù sù
jiù cān
yòng cān
xiù sè kě cān
shī wèi sù cān
dàn dàn
zì zhù cān
cān jīn zhǐ
gōng zuò cān
zuì hòu de wăn cān
căo dì shăng de wǔ cān
jù cān
băo cān
xī cān
yě cān
wăn cān
cān diăn
sù cān
huì cān
cān shì
cān yù
cān jīn
dà cān
zhōng cān
cān chē
jìn cān
měi cān
yè cān
zhèng cān
jiā cān
lěng cān
biàn cān
shèng cān
gòng cān
gān cān
dàn shì
láng cān
fèn wàng cān fā
cháo cān
gōng kǔ shí dàn
fā fèn wàng cān
cān fēng lù sù
zuǒ cān
zā dàn
jiào dàn
cān yǐn fèi zhā
cān yì
cāng ying cān
dàn yān
cān yăng
niè dàn
餐啖的拼音是:cān dàn点击 图标播放餐啖的发音。