见“狼藉”。
形容凌乱不整。唐·皇甫氏〈京都儒士〉:「诸奴客已开关,至合子间,但见狗窦中,血淋漓狼籍。」宋·欧阳修〈采桑子·群芳过后西湖好〉词:「群芳过后西湖好,狼籍残红。」也作「狼藉」。
比喻行为放荡,声名败坏。也作「狼藉」。
引 《旧唐书·卷一七九·刘崇望传》:「前日杜太尉狼籍,为朝廷深耻。」
破坏、糟蹋。
引 《二刻拍案惊奇·卷二六》:「姪儿子也不好小家子样来争,听凭他没些搭煞的,把一所房子狼籍完了。」
狼 [ láng ] 1. 哺乳动物,形状很像狗,性残忍而贪婪,昼伏夜出,能伤害人畜。毛皮可制衣褥。如 狼狈。狼奔豕突。狼吞虎咽。狼子野心(喻凶恶残暴的人的狂妄欲望和狠毒用心)。引狼入室(喻引进坏人)。[更多解释]
籍 [ jí ] 1. 书,书册。如 古籍。书籍。经籍。典籍。2. 登记隶属关系的簿册;隶属关系。如 籍贯。户籍。国籍。学籍。3. 登记。如 籍没( mò )。籍吏民。4. 征收。如 籍田。5. 〔~~〕❶形容纷扰很大;❷形容名声很大;❸形容纵横交错的样子。6. 古代各种捐税的统称。[更多解释]
shū jí
hù jí
wài jí
gǔ jí
dăng jí
guó jí
láng tūn hǔ yàn
láng bèi
láng jí
láng bèi bù kān
zhōng shān láng
láng bèi wéi jiān
yǐn láng rù shì
shēng míng láng jí
guǐ kū láng háo
rú láng sì hǔ
láng xīn gǒu fèi
láng zǐ yě xīn
bēi pán láng jí
láng bēn shǐ tū
jí jí
fēn fēn jí jí
tā tā jí jí
rú láng rú hǔ
rén yán jí jí
kǒu yǔ jí jí
zhòng kǒu jí jí
qián pà láng
chái láng chéng xìng
láng xīn gǒu xíng
láng tān shǔ qiè
rú láng mù yáng
shǐ tū láng bēn
yīng shì láng bù
huáng shǔ láng
tiān láng xīng
láng yá bàng
hóng bān láng chuāng
shuāng chóng guó jí
cháng shǐ shè tiān láng
láng yá shān wǔ zhuàng shì
qián pà láng , hòu pà hǔ
qián mén jù hǔ , hòu mén jìn láng
qián mén qù hǔ , hòu mén jìn láng
hǔ láng
láng gǒu
shǐ jí
dí láng
yuán jí
jīng jí
diăn jí
zǔ jí
dù jí
chái láng dāng dào
láng bèi ér táo
bái yăn láng
chái láng
láng chuāng
sè láng
láng yān
狼籍的拼音是:láng jí点击 图标播放狼籍的发音。
答:狼籍的近义词是:散乱,错落,缭乱。
狼籍的反义词是:整洁,整齐。