芳液。对液汁的美称。
唾液。
谓皮肤润泽。亦以指润泽的皮肤。
引 唐•李商隐 《行次西郊作一百韵》:“又若夏苦热,燋卷无芳津。”宋•苏轼 《和陶田舍始春怀古》之二:“丹荔破玉肤,黄柑溢芳津。”金•元好问 《纪子正杏园燕集》诗:“今年寒食好天色,晓气鬱鬱含芳津。”
引 唐•韩偓 《无题》诗:“柳虚禳沴气,梅实引芳津。”
引 南朝•梁 萧统 《三妇艳》诗:“小妇独无事,红黛润芳津。”
芳 [ fāng ] 1. 花草的香气。如 芳香。芳草。芳菲(a.花草的香气;b.指花草)。芳馥。芳馨。芬芳。2. 喻美好的。如 芳名。芳龄(年龄,用于少女)。芳姿(美好的姿态,用于少女)。芳邻(关系融洽的邻居,用作敬辞)。流芳百世。3. 花卉。如 群芳竞艳。芳时(花盛时节)。[更多解释]
津 [ jīn ] 1. 渡水的地方。如 津渡。关津。津要。问津。2. 口液,唾液。如 津液。津津有味。3. 汗。如 遍体生津。4. 滋润,补。如 津润。津贴。5. 中国天津市的简称。[更多解释]
tiān jīn
jīn tiē
fēn fāng
wú rén wèn jīn
jīn jīn yǒu wèi
jīn jīn lè dào
fāng xiāng
hàn jīn jīn
gū fāng zì shăng
wàn gǔ liú fāng
jīn jīn
chì jīn jīn
hēi jīn jīn
liáng jīn jīn
shī jīn jīn
tián jīn jīn
xián jīn jīn
xǐ jīn jīn
dà jīn bā bù wéi
chá lǐ jīn băo wèi zhàn
yǐn luán rù jīn gōng chéng
jīn pǔ tiě lù jiè kuăn hé tóng
tiān jīn xué shēng huì lián hé bào
shí bù zhī nèi , zì yǒu fāng căo
shí bù zhī zé , bì yǒu fāng căo
fāng ěr
tiān jīn shì
qún fāng
píng jīn zhàn yì
fāng căo
fāng fēi
jīn bā bù wéi
fāng xīn
sūn chuán fāng
lín jīn
lán fāng
méng jīn
shēng jīn
yào jīn
mí jīn
niú jīn
zhī jīn
zǐ fāng
jiāng jīn
jīn yè
méi lán fāng
yán fāng
fāng lán
ruò fāng
gān fāng
jīn àn
shăn jīn
fāng xǔ
liú fāng băi shì
mù fāng
liú fāng
tōng jīn
lóng yuè yún jīn
芳津的拼音是:fāng jīn点击 图标播放芳津的发音。