唐诗人李贺别号。李居昌谷(今河南省宜阳县西),故称。
唐•诗人 李贺 别号。 李 居 昌谷 (今 河南省 宜阳县 西),故称。
引 金•刘迎 《再次徐梦弼以诗求芦菔来韵》:“昌谷 呕时须, 文园 渴尝待。”林纾 《<金粟诗龛集>序》:“先生初师 青莲,间出以 昌谷 之凄艳。”
昌 [ chāng ] 1. 兴盛。如 昌盛( shèng )。昌乐( lè )(兴盛康乐)。昌明(兴盛发达)。昌隆。2. 善,正当。如 昌言(美言,正当的话)。昌言无忌(直言无隐)。3. 同“菖”,菖蒲。4. 同“猖”,凶猛。5. 姓。[更多解释]
谷 [ gǔ ] 1. 两山间的夹道或流水道,或指两山之间。如 山谷。河谷。2. 喻困境。如 进退维谷(进退两难)。3. 庄稼和粮食的总称。如 五谷。百谷。4. 粟的别称,亦指稻的子实。如 谷物。谷米。稻谷。5. 姓。谷 [ yù ] [更多解释]
màn gǔ
shān gǔ
xiá gǔ
guī gǔ
dī gǔ
gǔ zǐ
hé gǔ
dào gǔ
chāng míng
wǔ gǔ fēng dēng
xū huái ruò gǔ
gǔ gǔ
fán róng chāng shèng
jìn tuì wéi gǔ
kōng gǔ zú yīn
chāng chāng
gǔ gǔ guā
gǔ lù lù
gǔ guā guā
è è yǐ chāng
jìn míng jìn chāng
măn gǔ măn kēng
măn kēng măn gǔ
măn shān măn gǔ
jìn chāng jìn chì
zài gǔ măn gǔ
wǔ gǔ bù fēn
nán chāng
bù gǔ niăo
wǔ chāng yú
dă gǔ chăng
gǔ ān suān
ā chāng zú
wǔ gǔ zá liáng
wǔ yuè tiào xīn gǔ
dōng fēi dà liè gǔ
chén gǔ zǐ làn zhī má
shān gǔ qín qù wài piān
chī dào wǔ gǔ xiăng liù gǔ
mă sī hé gǔ yān wù shì jiàn
yă lǔ cáng bù jiāng dà xiá gǔ
shùn wǒ zhě chāng , nì wǒ zhě wáng
sì tǐ bù qín , wǔ gǔ bù fēn
yăng ér dài lăo , jī gǔ fáng jī
yăng ér fáng lăo , jī gǔ fáng jī
yăng zǐ fáng lăo , jī gǔ fáng jī
shùn dé zhě chāng , nì dé zhě wáng
shùn dào zhě chāng , nì dé zhě wáng
shùn tiān zhě chāng , nì tiān zhě wáng
shùn zhī zhě chāng , nì zhī zhě wáng
yì nián zhī jì , mò rú shù gǔ
gǔ wù
chāng shèng
shēn gǔ
gǔ dǐ
nán chāng qǐ yì
yǒng chāng
yí chāng shì
gǔ yǔ
昌谷的拼音是:chāng gǔ点击 图标播放昌谷的发音。