鹤鸣。
形容惊恐疑虑,自相惊扰。
引 清•王充 《论衡·变动》:“夜及半而鹤唳,晨将旦而鸡鸣。”唐•沉佺期 《峡山赋》:“闲凭晚阁,指天外之霞飞;梦断晓鐘,听云间之鹤唳。”亦指鹤鸣声。 老舍 《骆驼祥子》二二:“隔着街能听到些响亮清脆的声儿,像从天上落下的鹤唳。”
形容惊恐疑虑,自相惊扰。参见“鹤唳风声”。
引 唐•刘禹锡 《赠澧州高大夫司马霞寓》诗:“残兵疑鹤唳,空垒辨乌声。”宋•叶适 《高宗皇帝挽词》之二:“鹤唳空虚警,云生仗自移。”明•李东阳 《氐带箭》诗:“秦 鞭断 江 江 逆流, 八公 草木皆为仇。山头鹤唳争回首,城南 老氐 带箭走。”
鹤鸣。形容惊恐不安的情况。
引 《晋书·卷一一四·苻坚载记下》:「闻风声鹤唳,皆谓晋师之至。」
鹤 [ hè ] 1. 鸟类的一属,全身白色或灰色,生活在水边,吃鱼、昆虫或植物。如 鹤立。鹤发( fà )。鹤寿。鹤驾。鹤长凫短。[更多解释]
唳 [ lì ] 1. 鹤、雁等鸟高亢的鸣叫:“华亭鹤~,岂可复闻乎?”风声鹤~(形容惊慌疑惧)。[更多解释]
hè lì jī qún
hè fà tóng yán
yáng gōng hè
hè chéng xuān
fēng shēng hè lì
xián yún yě hè
yăo rú huáng hè
hè hè
áng áng zhī hè
yī qín yī hè
hè míng zhī shì
yún zhōng bái hè
bù wǔ zhī hè
dān dǐng hè
hè zuǐ chú
qí hè shàng wéi yáng
qí hè wàng yáng zhōu
hè xī fēng yāo tǐ
qí hè gēng yáng zhōu
qīng tián dà hè tiān
qí shàng yáng zhōu hè
yī quán suì huáng hè
qí hè
hè lín yù lù
bái hè
xiān hè
méi hè
huáng hè lóu
ruì hè
hè wàng
yī hè
fén qín zhǔ hè
hè zuǐ găo
hè zī chú
hè luăn
hè tīng
kòng hè
wèi hè
hè guān
yún zhōng xiān hè
yún zhōng hè
hè fèng
hè zǐ căo
qín hè
hè yàn
qī hè
hè chăng
shòu hè
hè shòu
hè shān
hè gū
yě hè
hè zhěn
dù xún hè
hè míng
yăo wú huáng hè
xuān hè
wén hè
wèi hè líng
hè shī
鹤唳的拼音是:hè lì点击 图标播放鹤唳的发音。