琴与鹤。古人常以琴鹤相随,表示清高、廉洁。
引 唐•郑谷 《赠富平李宰》诗:“夫君清且贫,琴鹤最相亲。”五代 齐己 《寄镜湖方干处士》诗:“闻君与琴鹤,终日在渔船。”清•赵翼 《奉命出定镇安》诗:“剧郡剑牛覘吏绩,传家琴鹤本官箴。”
琴 [ qín ] 1. 古代弦乐器,最初是五根弦,后加至七根弦(亦称“七弦琴”;通称“古琴”)如 琴瑟。琴曲。琴师。琴意。抚琴。琴棋书画。2. 某些乐器的统称。如 钢琴。月琴。胡琴。口琴。竖琴。小提琴。琴书(曲艺的一种)。弹琴。[更多解释]
鹤 [ hè ] 1. 鸟类的一属,全身白色或灰色,生活在水边,吃鱼、昆虫或植物。如 鹤立。鹤发( fà )。鹤寿。鹤驾。鹤长凫短。[更多解释]
hè lì jī qún
gāng qín
hè fà tóng yán
luàn tán qín
yáng gōng hè
hè chéng xuān
fēng shēng hè lì
duì niú tán qín
xián yún yě hè
yăo rú huáng hè
hè hè
áng áng zhī hè
yī qín yī hè
hè míng zhī shì
yún zhōng bái hè
bù wǔ zhī hè
xiăo tí qín
dān dǐng hè
shǒu fēng qín
dà tí qín
diàn zǐ qín
guăn fēng qín
mă tóu qín
fèng huáng qín
qī xián qín
liù xián qín
zhōng tí qín
hè zuǐ chú
qí hè shàng wéi yáng
qí hè wàng yáng zhōu
hè xī fēng yāo tǐ
qí hè gēng yáng zhōu
qīng tián dà hè tiān
qí shàng yáng zhōu hè
sī qín tă rì hā
tiě qín tóng jiàn lóu
yī quán suì huáng hè
shān gǔ qín qù wài piān
gāng qín jiā
qí hè
hú qín
hè lín yù lù
qín qǔ
bái hè
qín xián
tí qín
gǔ qín
qín sè
xiān hè
jī qín
méi hè
huáng hè lóu
ruì hè
lún qín shè xiàn
hè wàng
yī hè
fén qín zhǔ hè
zhuì qín
qín qí shū huà
yáng qín
琴鹤的拼音是:qín hè点击 图标播放琴鹤的发音。