指地方上的军事统帅。
引 《元史·顺帝纪四》:“今灾异迭见,盗贼蜂起,海寇敢於要君,閫帅敢於玩寇,若不振举,恐有 唐•末藩镇噬脐之祸。”明 徐渭 《寿中军某侯帐词》:“盖数传至於君身,遂一朝登乎閫帅。”《清史稿·礼志九》:“至直省讲武,则以督、抚、提、镇为閫帅,岁季秋霜降日,校閲演武场。”
阃 [ kǔn ] 1. 门槛,门限:“送迎不越~”。2. 特指城郭的门槛:“~以内者寡人制之,~以外者将军制之”。~外。3. 统兵在外的将军:“即具以北虚实告东西二~”。~职。4. 内室,借指妇女。如 阃闱。阃奥。阃德(借指妇德)。阃范。[更多解释]
帅 [ shuài ] 1. 军队中最高级的指挥官。如 元帅。统帅。2. 遵循:“命乡简不~教者以告”。3. 同“率”。4. 姓。[更多解释]
yuán shuài
tǒng shuài
zhǔ shuài
guà shuài
dà yuán shuài
mù guì yīng guà shuài
sān jūn kě duó shuài , pǐ fū bù kě duó zhì
jiāng shuài
jūn shuài
shuài fǔ
shuài gē
dà shuài
shuài qì
shuài cái
gāo fù shuài
zhuān kǔn
kǔn yù
yú shuài
shuài yáo
xiāo shuài
róng kǔn
qú shuài
qiú shuài
dūn shuài
diū jū băo shuài
mìng shuài
kuí shuài
dū shuài
jiāo kǔn
kǔn wēi
dōu kǔn
gā cù jié shuài
dǒng shuài
zéi shuài
shuài fú
shuài zhí
ào kǔn
zhì shuài
wéi kǔn
kǔn ào
zūn shuài
shuài xiān
biān shuài
zhāi shuài
shuài jiào
gōng kǔn
guì kǔn
shuài yóu
biăo shuài
zhài shuài
kǔn mìng
róng shuài
fān kǔn
kǔn yè
diàn shuài
kǔn yǔ
kǔn jì
阃帅的拼音是:kǔn shuài点击 图标播放阃帅的发音。