犹帅府。
引 唐•白居易 《与师道诏》:“卿业重相门,位崇戎閫。”唐•薛能 《冬日写怀》诗:“幕府尽平蛮,客留戎閫间。”宋•陆游 《范参政挽词》之一:“屡出专戎閫,遄归上政途。”
戎 [ róng ] 1. 古代兵器的总称。2. 军队,军事。如 兵戎。投笔从戎(指文人从军)。戎装。戎马。3. 古代称兵车。如 御戎。4. 大。如 戎功。5. 称(方言,音如“农”):“~有良翰”。6. 中国古代称西部民族。如 西戎。戎狄。7. 姓。[更多解释]
阃 [ kǔn ] 1. 门槛,门限:“送迎不越~”。2. 特指城郭的门槛:“~以内者寡人制之,~以外者将军制之”。~外。3. 统兵在外的将军:“即具以北虚实告东西二~”。~职。4. 内室,借指妇女。如 阃闱。阃奥。阃德(借指妇德)。阃范。[更多解释]
tóu bǐ cóng róng
bīng róng xiāng jiàn
róng mă kǒng zǒng
róng róng
xī róng
róng zhuāng
nǚ róng
róng jī
róng yī
róng mă
lǐ róng
róng dí
lín róng
cóng róng
yuán róng
cù róng
féng róng
zuăn róng
róng shì kǒng zǒng
zhuān kǔn
róng zhěn
kǔn yù
róng suǒ
róng chē
róng xuān
sǒng róng
bīng róng
róng bèi
róng bǐng
róng bīng
róng cān
róng chén
róng chăng
róng chǒu
róng chǔ
róng fān
róng fù
róng fú
róng gē
róng gōng
róng guān
róng hàn
róng háng
róng hào
róng huá
róng huī
róng huāng
róng jì
róng jí
róng jiă
róng jiàn
róng jiāng
róng jié
戎阃的拼音是:róng kǔn点击 图标播放戎阃的发音。