亦作“赫羲”。亦作“赫爔”。亦作“赫?”。
炎暑炽盛貌。
显赫貌。
光明貌。
指太阳。
指阳光。
亦作“赫羲”。亦作“赫爔”。
引 三国 魏 曹植 《诰咎文》:“炎旱赫羲,飈风扇发。”《文选·潘岳<在怀县作>诗之一》:“初伏启新节,隆暑方赫羲。”张铣 注:“赫曦,炎盛貌。”唐•张九龄 《夏日奉使南海在道中作》诗:“缅然万里路,赫曦三伏时。”清•魏源 《栈道杂诗》之二:“并为大岭阴,曾无赫曦煖。”
引 南朝•梁 江淹 《伤爱子赋》:“缅吾祖之赫羲,帝 高阳 之玄胄。”南朝•梁 江淹 《萧拜太尉扬州牧表》:“名爵赫曦,僶俛优泰。”
引 宋•司马光 《次韵和冲卿中秋陇月》:“岂无锦幄翠帘垂,匝树明灯正赫曦。”
引 明•高攀龙 《答南皋四》:“读先生合编,竟先生之言,如赫曦透体。”
赫 [ hè ] 1. 明显,显著,盛大。如 显赫。喧赫。赫奕。赫烜。2. 发怒。如 赫咤。赫怒。赫然。3. 红如火烧,泛指红色:“~如渥赭”。[更多解释]
曦 [ xī ] 1. 阳光(多指早晨的)如 曦光。曦轩(指太阳)。曦微(日光微明)。晨曦。朝( zhāo )曦。春曦。[更多解释]
chén xī
hè rán
xiăn hè
hè hè
hè hè yǒu míng
hè hè chì chì
hè zī
mă hè
hè hù hù
hè chì chì
hè là là
wēi hè hè
hè hè yáng yáng
hè hè wèi wèi
hè hè wēi wēi
hè hè yán yán
míng míng hè hè
wéi wéi hè hè
yán yán hè hè
hè hè zhī míng
hè hè shēng míng
hè hè zhī guāng
hè hè yīng míng
hè zhé zú
ān hè ěr pù bù
hè lā kè lè sī
mă hè dí qǐ yì
gē dé bā hè cāi xiăng
mă sī tè lǐ hè tè
gōng jiàn shǒu hè lā kè lè sī
mă sī tè lǐ hè tè tiáo yuē
bā hè
mă hè shù
xuān hè
hè chì
hè běn
hè ěr
xuăn hè yī shí
hè jīn
hè zhēn
hè huàn
hè lā
hè huáng
hè ěr xīn jī
wēi hè
kǒng hè
xī hè
wū hè
hè yàn
xiōng hè
hè lián
hè liè
hè rì
hè shuò
hè nù
hè sī
hè tí
hè xī
赫曦的拼音是:hè xī点击 图标播放赫曦的发音。