光辉。
引 唐•杜甫 《前苦寒行》之二:“楚 人四时皆麻衣, 楚 天万里无晶辉。”唐•白居易 《和晨兴因报问龟儿》:“冬旦寒惨憺,云日无晶辉。”
晶 [ jīng ] 1. 〔结~〕a.物质从液态或气态形成晶体;b.喻珍贵的成果,如“这部作品是他多年研究的~~”。2. 形容光亮。如 晶莹。晶亮。晶明。亮晶晶。[更多解释]
辉 [ huī ] 1. 闪射的光彩。如 光辉。满室生辉。辉煌。2. 照耀。如 辉映。辉耀。辉照。[更多解释]
guāng huī
jīng yíng
jié jīng
jīng tǐ
jīn bì huī huáng
shuǐ jīng
yè jīng
jīng yíng tī tòu
huī yìng
huī huáng
liàng jīng jīng
guāng huī càn làn
jiāo xiāng huī yìng
huī huī
jīng jīng
bái jīng jīng
hēi jīng jīng
gěng jīng jīng
huáng jīng jīng
jiăo jīng jīng
jīng càn càn
jīng láng láng
làn huī huī
lán jīng jīng
yàn jīng jīng
zhuó zhuó huī huī
jīng tǐ guăn
shuǐ jīng gōng
jīng zhuàng tǐ
jié jīng tǐ
zhòng jīng shí
jīng tǐ èr jí guăn
jīng tǐ zhèn dàng qì
jīng tǐ guăn tè xìng tú shì yí
shēng huī
bīng jīng
jīng yīng
jīng xì
chá jīng
yú huī
jīn huī
wén huī
huī shí
jīng liàng
zēng huī
xián huī
xiān huī
huī guāng
róng jīng
jīng qìn
xié huī
léng jīng
jīng huăng
bǐng huī
liè huī
huī hè
晶辉的拼音是:jīng huī点击 图标播放晶辉的发音。