固执己见。颛,通“专”。
擅自独断。颛,通“专”。
固执己见。顓,通“专”。
引 《汉书·地理志下》:“沛 楚 之失,急疾顓己,地薄民贫,而 山阳 好为姦盗。” 颜师古 注:“顓与专同。急疾顓己,言性褊狭而自用。” 清•曾国藩 《金陵楚军水师昭忠祠记》:“乌取夫顓己守常,姝姝焉自悦其故迹,终古而不化哉。”
擅自独断。顓,通“专”。
引 《汉书·终军传》:“古者诸侯国异俗分,百里不通,时有聘会之事,安危之势,呼吸成变,故有不受辞造命顓己之宜。”
颛 [ zhuān ] 1. 愚昧。如 颛蒙(愚昧无知)。2. 善良。如 颛民(善良的百姓)。3. 〔~顼〕传说中的上古帝王。4. 同“专”。[更多解释]
己 [ jǐ ] 1. 对别人称本身。如 自己。知己。反求诸己。推己及人。己所不欲,勿施于人。2. 天干的第六位,用作顺序第六的代称。[更多解释]
jǐ hài zá shī
zhī jǐ
tī jǐ
sǔn rén lì jǐ
gè shū jǐ jiàn
zì jǐ
zì jǐ rén
fú jǐ shì
yán yú lǜ jǐ
shēn bù yóu jǐ
zhī jǐ zhī bǐ
jù wéi jǐ yǒu
shě jǐ jiù rén
ān fèn shǒu jǐ
kè jǐ fèng gōng
tuī jǐ jí rén
gè chí jǐ jiàn
făn qiú zhū jǐ
zhuān zhuān
chéng jǐ chéng wù
jǐ nì jǐ jī
zhī bǐ zhī jǐ
shě jǐ cóng rén
shě jǐ wèi rén
xiān rén hòu jǐ
mán xīn mèi jǐ
wăng jǐ zhèng rén
xiăo jǐ dé shī
yī jǐ zhī sī
lì jǐ zhǔ yì
hài rén xiān hài jǐ
huàn nàn jiàn zhī jǐ
zì jǐ de yuán dì
yǐ tiān xià wéi jǐ rèn
jiǔ féng zhī jǐ qiān bēi shăo
jiǔ féng zhī jǐ qiān zhōng shăo
rén bù wèi jǐ , tiān zhū dì miè
shì bù guān jǐ , gāo gāo guà qǐ
tān tiān zhī gōng , yǐ wéi jǐ lì
yǐ jǐ zhī xīn , duó rén zhī fù
yǐ jǐ zhī xīn , dù rén zhī xīn
dá jǐ
jǐ fāng
jǐ rèn
kè jǐ
gù zhí jǐ jiàn
lì jǐ
yì jǐ
xíng jǐ
zhí shū jǐ jiàn
tī ji huà
tī ji qián
shě jǐ
yī jǐ
zhū qiú wú yǐ
xiăo jǐ
jǐ jiàn
jié jǐ
颛己的拼音是:zhuān jǐ点击 图标播放颛己的发音。