即笙。笙由密集而长短不一的竹管制成,故称。
引 唐•孟郊 《长安道》诗:“高阁何人家,笙篁正喧吸。”唐•李绅 《拜三川守》诗:“改张琴瑟移胶柱,止息笙篁辨鲁鱼。”唐•无名氏 《竹枝子曲》:“罗幌尘生,帡幃悄悄,笙篁无绪理。”
笙 [ shēng ] 1. 管乐器名,一般用十三根长短不同的竹管制成,吹奏。如 笙歌。芦笙。笙管乐( yuè )。[更多解释]
篁 [ huáng ] 1. 竹林,泛指竹子。如 幽篁。修篁。篁竹。[更多解释]
yáng hàn shēng
lú shēng
miè huáng
sī huáng
shēng gē
sōng huáng
shēng xiāo
yōu huáng
chuī shēng
shēng yōng
cóng huáng
shēng yú
shēng guăn
shēng shī
luán shēng
hé shēng
hè shēng
bān huáng
fèng shēng
fēng shēng
wū shēng
shēng hè
táo shēng
shēng huáng
shēng qìng
jiē huáng
píng shēng
shēng yuè
zhú huáng
shēng zhù
xiū huáng
fēng huáng
zhōng shēng
gē shēng
shēng wǔ
diào shēng
cháo shēng
shēng chí
piáo shēng
liù shēng
shēng yān
fēng huáng lǐng
shēng cóng
băi huáng
huáng guō
yù shēng
xīn huáng
yān huáng
luò yù shēng
huáng shān
yá shēng
jūn huáng
yín shēng
huáng jìng
lóng shēng
huáng lù
笙篁的拼音是:shēng huáng点击 图标播放笙篁的发音。