亦作“笙庸”。
古乐器名。镛,大钟。
亦作“笙庸”。古乐器名。镛,大钟。
引 《书·益稷》:“笙鏞以间,鸟兽蹌蹌。”孔颖达 疏:“吹笙繫鐘,更迭而作。”孙星衍 注引 郑玄 曰:“东方之乐谓之笙。笙,生也,东方生长之方,故名乐为笙也。西方之乐谓之庸。庸,功也,西方物熟有成功。亦谓之颂,颂亦是颂其成也。”唐•魏徵 《五郊乐章·赤帝微音》:“博硕斯荐,笙鏞备举。”明•吕天成 《齐东绝倒》第一出:“今日这旌善除凶,两阶干羽,六律笙鏞。”清•侯方域 《拟上遣官致祭先师孔子阙里群臣谢表》:“风生 泗水,初传元运之笙鏞;神降 尼丘,永式遐心之金玉。”
笙 [ shēng ] 1. 管乐器名,一般用十三根长短不同的竹管制成,吹奏。如 笙歌。芦笙。笙管乐( yuè )。[更多解释]
镛 [ yōng ] 1. 大钟,古代的一种乐器。[更多解释]
yáng hàn shēng
lú shēng
shēng gē
shēng xiāo
chuī shēng
shēng yōng
shēng yú
shēng guăn
bēn yōng
fén yōng
shēng shī
luán shēng
hé shēng
hè shēng
zhōng yōng
fèng shēng
fēng shēng
wū shēng
jīn yōng
shēng hè
táo shēng
shēng huáng
shēng qìng
píng shēng
shēng yuè
shēng zhù
zhōng shēng
gē shēng
shēng wǔ
diào shēng
cháo shēng
shēng chí
piáo shēng
liù shēng
shēng yān
shēng cóng
yù shēng
luò yù shēng
yá shēng
yín shēng
lóng shēng
shēng lài
shēng lè
luò bīn shēng
nuăn shēng
é shēng
shēng nòng
shēng nuăn
shēng páo
shēng zhōng
páo shēng
yáo shēng
yōng shí
sī yōng
shēng guăn yuè
笙镛的拼音是:shēng yōng点击 图标播放笙镛的发音。