和洽安乐。
引 清•陈梦雷 《西洋黄狮子赋》:“覃雍恬之文教,昭赫濯之武功。”
雍 [ yōng ] 1. 和谐。2. 古同“壅”,遮蔽,壅塞。3. 古同“拥”,拥有。4. 〔~~〕a.鸟和鸣声,如“~~鸣雁”;b.乐声和谐,如“听庙中之~~”。5. 〔~容〕文雅大方,从容不迫的样子,如“~~大雅”。6. 姓。[更多解释]
恬 [ tián ] 1. 安静,安然,坦然。如 恬静。恬适。恬然。恬谧。恬淡(淡泊名利,清静无为)。[更多解释]
tián jìng
yōng róng
tián dàn
yōng hé
yōng róng huá guì
tián bù zhī chǐ
yōng yōng
pì yōng
yōng zhèng
yōng xī
yōng yù
yōng zhōu
yōng bì
tián shì
yōng yōng jiē jiē
yōng jiē
tián cuì
xī tián
xī yōng
tián yú
tián yù
yōng cuàn
yōng cuì
yōng è
yōng fáng
yōng fù
yōng fǔ
yōng hài
yōng jì
yōng kuáng
yōng mén
yōng míng
yōng mù
yōng nú
yōng nán
yōng pàn
yōng péi
yōng qú
yōng píng
yōng rén
yōng sāi
yōng shí
yōng shùn
yōng shù
yōng sù
yōng tái
yōng xián
yōng tián
yōng yă
bì yōng
dăo yōng
fēng yōng
héng yōng
hé yōng
雍恬的拼音是:yōng tián点击 图标播放雍恬的发音。