失明的人。俗称瞎子。
引 《论语·子罕》:“子见齐衰者,冕衣裳者与瞽者,见之,虽少必作,过之必趋。” 《庄子·逍遥游》:“瞽者无以与乎文章之观,聋者无以与乎鐘鼓之声。” 《新唐书·陈子昂传赞》:“瞽者不见 泰山,聋者不闻雷霆。” 《豆棚闲话·空青石蔚子开盲》:“﹝那块青石﹞逢着瞽目之人,一点就亮。不两日间,四下瞽者俱已传遍,来了许多,俱要求点。”
瞎眼的人。
引 《西游记·第三五回》:「正行处,猛见路旁闪出一个瞽者。」
近 盲人 瞎子
瞽 [ gǔ ] 1. 盲人,瞎子:“离娄微睇兮,~以为无明。”2. 瞎。如 瞽者。3. 古代乐师。4. 不达事理;没有见识;“弃老取少谓之~。”[更多解释]
者 [ zhě ] 1. 用在名词、动词、形容词、数词、词组后,并与其相结合,指人、指事、指物、指时等。如 读者。作者。二者必居其一。来者。2. 助词,表示语气停顿并构成判断句的句式。如 陈胜者,阳城人也。3. 这,此(多用在古诗词曲中)如 者个。者回。者番。者边走。[更多解释]
zuò zhě
jì zhě
dú zhě
xué zhě
huàn zhě
bǐ zhě
huò zhě
qián zhě
biān zhě
shǐ zhě
ruò zhě
yì zhě
zhăng zhě
shǐ zuò yǒng zhě
zài zhě
jiăo jiăo zhě
lái zhě bù jù
zhī hū zhě yě
páng guān zhě qīng
yán zhě wú zuì
néng zhě duō láo
guān zhě rú dǔ
zhě zhě
chī chī zhě
jiāo jiāo zhě
zhě zhě qiān qiān
chī chī zhě mín
luò luò dà zhě
bù gǔ bù lóng
rén zhě néng rén
yǐ gǔ yǐn gǔ
yǒng zhě bù jù
yǒu zhì zhě shì jìng chéng
ròu shí zhě bǐ
hòu zhě
sǐ zhě
láo dòng zhě
biān zhě àn
dì sān zhě
mù jī zhě
xìng cún zhě
zhí mín zhě
xiān xíng zhě
wú chăn zhě
dú cái zhě
tuò huāng zhě
gēng zhě yǒu qí tián
dà zhě wéi dòng liáng
jì zhě zhāo dài huì
léi jí zhě de ài
liú máng wú chăn zhě
páng guān zhě xiào yìng
shàn sǐ zhě bù wáng
shàn zhèn zhě bù zhàn
shào nián piāo bó zhě
shén jīng bìng huàn zhě
shē zhě xīn cháng pín
suǒ yǒu zhě quán yì
wěi zhě bù wàng qǐ
xiāo fèi zhě quán yì
瞽者的拼音是:gǔ zhě点击 图标播放瞽者的发音。
答:瞽者的近义词是:瞎子,盲人。