犹恬静。
引 《北齐书·卢潜传》:“怀仁 涉学有文辞,情性恬靖,常萧然有闲放之致。”《宋史·葛宫传》:“天性恬靖,年五十,忽上章致仕。”明•李东阳 《锺君墓表》:“素履恬靖,年七十未尝至公府。”
恬 [ tián ] 1. 安静,安然,坦然。如 恬静。恬适。恬然。恬谧。恬淡(淡泊名利,清静无为)。[更多解释]
靖 [ jìng ] 1. 平安,安静。如 靖冥(幽深闲静)。靖默。2. 平定,使秩序安定。如 绥靖。靖难( nàn )(平定叛乱)。3. 图谋,谋议:“实~夷我邦”。4. 恭敬:“士处~,敬老与贵,交不失礼。”5. 古同“静”,静止。6. 姓。[更多解释]
tián jìng
tián dàn
tián bù zhī chǐ
jiā jìng bā cái zǐ
lǐ jìng
jiā jìng
cáo jìng huá
jìng mì
yáng jìng yǔ
kāng jìng
jìng gòng
ān jìng
tián shì
jìng jié
yuān jìng
tián cuì
xī tián
jìng rén
jìng kāng
zhàn jìng
tián yú
tián yù
yōng tián
jìng yàn
tián xī
suí jìng
jìng suí
qiān jìng
jìng yán
tián mù
tián mì
jìng mèi
jìng xiàn
tián lán
tián rán
jìng gōng
chéng jìng
tián bēi
jìng nán
ān tián
wén tián wǔ xī
tán jìng
tián bù zhī kuì
tián bù zhī xiū
méng tián
zhèn jìng
jìng tuò
sù jìng
tián yán róu shé
bù jìng
yì tián
níng jìng
tián bù wéi guài
qīng tián
píng jìng
xián jìng
tián yă
tián yì
恬靖的拼音是:tián jìng点击 图标播放恬靖的发音。