见“聋瞢”。
聋 [ lóng ] 1. 耳听不见声音。如 聋子。耳聋。发聋振聩(发出的声音很大,使耳聋人也能听见;喻用语言文字唤醒糊涂的人,使他们清醒。亦作“振聋发聩”)。[更多解释]
矒 [ méng ] 1. 古同“瞢”。矒 [ měng ] 1. 古同“瞢”。[更多解释]
zhèn ěr yù lóng
zhèn lóng fā kuì
zhuāng lóng zuò yă
bù chī bù lóng
bù gǔ bù lóng
bù yă bù lóng
zhuāng lóng zhuāng yă
máng lóng yă jiào yù
zhuāng lóng
ěr lóng
lóng yă
lóng gǔ
lóng zǐ
chī lóng
dèng méng
cōng lóng
yīn lóng
lóng yīn
zhà yă yáng lóng
zhà gǔ yáng lóng
lóng méng
lóng guì
máng lóng
lóng máng
fā lóng zhèn kuì
lóng kuì
zhāo lóng fā kuì
zhèn lóng qǐ kuì
qǐ kuì zhèn lóng
xǐng kuì zhèn lóng
jǐng kuì jué lóng
qǐ guì zhèn lóng
ěr lóng yăn huā
lóng sú
tuī lóng zuò yă
zhà xiā zhuāng lóng
méng lóng
sòng lóng
xiáng lóng
lóng chéng
lóng chóng
lóng mèi
lóng rén
lóng zào
àn lóng
fán lóng
wán lóng
yú lóng
zhì lóng
sān rì ěr lóng
fā gǔ pī lóng
lóng yă zhèng
聋矒的拼音是:lóng méng点击 图标播放聋矒的发音。