一种寄生狗体的虱蝇,可入药。蜡梅的一种。
一种寄生狗体的虱蝇,可入药。
引 宋•周密 《齐东野语·小儿疮痘》:“小儿疮痘……用狗蝇七枚,擂细和醅酒少许调服。”明•李时珍 《本草纲目·虫二·狗蝇》:“狗蝇,生狗身上,状如蝇,黄色,能飞;坚皮利喙,噉咂狗血。冬月则藏狗耳中。”
蜡梅的一种。参见“狗蝇梅”。
引 清•钱谦益 《蜡梅》诗:“莫以黄中笑梔貌,狗蝇今日遍江乡。”
狗 [ gǒu ] 1. 哺乳动物,种类很多,听觉嗅觉都很敏锐,善于看守门户,有的可以训练成军犬、警犬。如 走狗。狗彘(狗和猪)。狗刨( páo )(一种游泳动作)。狗盗(小偷)。狗腿子。狗仗人势。狗尾续貂(喻拿粗劣的东西接到美好的东西后面,很不相称,常指文章)。[更多解释]
蝇 [ yíng ] 1. 〔苍~〕昆虫,种类很多,通常指家蝇,产卵在肮脏腐臭的东西上,幼虫称“蛆”。成虫能传染霍乱、伤寒等疾病。[更多解释]
cāng yíng
zǒu gǒu
yíng tóu
gǒu tuǐ zǐ
luò shuǐ gǒu
gǒu yăo gǒu
sāi gǒu dòng
gǒu chī shǐ
tōu jī mō gǒu
hú péng gǒu yǒu
gǒu xuè pēn tóu
gǒu jí tiào qiáng
rén mú gǒu yàng
jī fēi gǒu tiào
láng xīn gǒu fèi
dă luò shuǐ gǒu
gǒu zhàng rén shì
yíng yíng gǒu gǒu
gǒu pí gāo yào
hú qún gǒu dăng
méi tóu cāng ying
gǒu tóu jūn shī
jī líng gǒu suì
jī míng gǒu dào
tù sǐ gǒu pēng
gǒu wěi xù diāo
gǒu dăn bāo tiān
yíng yíng
ā gǒu ā māo
ā māo ā gǒu
gōng gǒu gōng rén
gǒu xīn gǒu xíng
gǒu tóu gǒu năo
jià gǒu zhú gǒu
jià gǒu suí gǒu
láng xīn gǒu xíng
qīng yíng diăn sù
shēng sè gǒu mă
xíng tóng gǒu zhì
yăo rén gǒu ér bù lòu chǐ
gǒu zăi zǐ
hā bā gǒu
gǒu wěi căo
lài pí gǒu
shī zǐ gǒu
kàn jiā gǒu
gǒu shǐ duī
cāng yíng fù jì wěi
gǒu yăn kàn rén dī
gǒu yăo lǚ dòng bīn
mài gǒu pí gāo yào
gǒu diān pì gǔ ér
gǒu ér yé niè pán
gǒu ròu bù shàng zhuō
gǒu tóu shàng shēng jiăo
gǒu yá ér tāo zǐ
jiā gǒu xiàng lǐ fèi
jīn wăn shèng gǒu shǐ
rén mú gǒu yàng ér
ròu bāo zi dă gǒu
狗蝇的拼音是:gǒu yíng点击 图标播放狗蝇的发音。