指秦都咸阳。
指 秦 都 咸阳。李峤 文即用此事。
引 唐•李峤 《上高长史述和诗启》:“用过 秦 肆,悬轻 吕氏 之金;持入 周 京,即贵 洛阳 之纸。”按, 高诱 《<吕氏春秋>序》:“不韦 乃集儒书,使著其所闻,为十二纪八览六论,合十餘万言。备天地万物古今之事,名为《吕氏春秋》。暴之 咸阳 市门,悬千金其上,有能增损一字者与千金。”
秦 [ qín ] 1. 中国周代诸侯国名,在今陕西省和甘肃省一带。如 朝( zhāo )秦暮楚。秦晋之好。秦楼楚馆(旧时指妓院)。2. 中国朝代名。如 秦代。秦镜高悬(喻法官判案的公正严明。亦称“明镜高悬”)。3. 中国陕西省的别称。[更多解释]
肆 [ sì ] 1. 放纵,任意行事。如 肆口。肆虐。肆意。放肆。肆无忌惮。2. 尽,极。如 肆力(尽力)。肆目。肆勤。3. 陈列,陈设。如 肆筵。4. 古代指人处死刑后暴尸示众。如 肆诸市朝。5. 店铺。如 市肆。茶坊酒肆。6. “四”的大写。[更多解释]
sì nüè
sì wú jì dàn
dà sì
sì yì
fàng sì
zì sì
zhāo qín mù chǔ
qín jìn zhī hăo
qín qín
sì sì
sān hù wáng qín
qiú mă yú táng sì
jīng kē cì qín wáng
qín fù yín xiù cái
qín shān hé diàn zhàn
qín wáng pò zhèn yuè
qín bù shōu wèi bù guăn
zhú zhī wǔ tuì qín shī
qín shǐ huáng líng bīng mă yǒng
jiăng shēng dēng yǐng lǐ de qín huái hé
xiān qín hàn wèi jìn nán běi cháo shī
quán shăng gǔ sān dài qín hàn sān guó liù cháo wén
qín lǐng
qín guān
xiān qín
qín qióng
qín mù
sān qín
qín chuān
sū qín
qín tāo yù
qín shǐ huáng
qín zhào yáng
qín mù gōng
qín rén
guò qín lùn
hòu qín
xī qín
chá sì
qín qiāng
qín yǒng
qín zhuàn
qín huái
táng sì
qín guì
jiǔ sì
dà sì páo xiào
qín shì
pàng sì
sì è
qín huáng
qín shǐ huáng líng
qín jiā
sì xíng
liè sì
qín qī
sì yù
zī sì
yíng qín
秦肆的拼音是:qín sì点击 图标播放秦肆的发音。