鼻子的外开口;泛指带有鼻子外开口的鼻窝的前部。
英 naris; nostril;
鼻腔跟外面相通的孔道。
引 《灵枢经·师传》:“鼻孔在外,膀胱漏泄。”宋•文天祥 《梅》诗:“以为香不香,鼻孔有通窒。”《二十年目睹之怪现状》第一〇三回:“那老妈子又叫拿个雄鷄来,要鷄血灌点到嘴里,这才慢慢的觉着鼻孔里有点气了。”茅盾 《色盲》一:“在车身往前一曳似的震撼中, 林白霜 的肩膀碰着了一些温暖柔软的东西,同时有一股醉人的异香钻进了他的鼻孔。”
鼻子的孔道,为呼吸时气息出入的通道。
引 《儒林外史·第三十八回》:「一茎胡子戮在郭孝子鼻孔里去,戮出一个大喷嚏来。」
近 鼻观 鼻子眼
鼻 [ bí ] 1. 嗅觉器官,亦是呼吸器官之一。如 鼻子。鼻窦。鼻孔。鼻腔。鼻涕。鼻音。鼻烟(由鼻孔吸入的粉末状的烟)。仰人鼻息。嗤之以鼻。2. 创始;开端。如 鼻祖。[更多解释]
孔 [ kǒng ] 1. 小洞,窟窿。如 孔穴。孔眼。孔洞。孔方兄(指钱,因旧时的铜钱有方形的孔,恢谐含鄙意)。2. 很。如 孔急。孔武有力。3. 量词,用于窑洞。如 一孔土窑。4. 姓。[更多解释]
bí zǐ
miàn kǒng
kǒng zǐ
kǒng què
bí kǒng
bí tì
qiān chuāng băi kǒng
bí liáng
yī kǒng
kǒng fāng xiōng
wú kǒng bù rù
chī zhī yǐ bí
bí qīng liăn zhǒng
băi kǒng qiān chuāng
yăng rén bí xī
yī kǒng zhī jiàn
huí huí bí
bí bí nàng nàng
méi bā méi bí
ěr măn bí măn
tīng rén chuān bí
yī bí kǒng chū qì
kǒng fū zǐ
niú bí zǐ
bí yān hú
kū bí zǐ
bí dòu yán
kǒng què lán
zhēn bí ér
kǒng què shí
lěng miàn kǒng
jiǔ zāo bí
bí zǐ yăn ér
mǒ yī bí zi huī
pèng yī bí zǐ huī
qiān zhé bí zǐ zǒu
yǒu bí zi yǒu yăn
bí āo lǐ shā táng
kǒng què dōng nán fēi
kǒng zǐ miào táng bēi
mǒ zhe yán wáng bí zi
héng tiāo bí zi shù tiāo yăn
yăn guān bí , bí guān xīn
kǒng xí bù nuăn , mò tū bù qián
kǒng míng
kǒng róng
kǒng shàng rèn
yăn kǒng qiăn
kǒng jìng
liăn kǒng
máo kǒng
chuān kǒng
bí yì
kǒng miào
pū bí
bí jiān
qī kǒng
bí gāo
kǒng dào
cì bí
鼻孔的拼音是:bí kǒng点击 图标播放鼻孔的发音。
答:鼻孔的近义词是:鼻观,鼻子眼。