旧时灵柩前书写死者姓名官衔的旗幡。又称铭旌。
引 《后汉书·赵咨传》:“復重以墙翣之饰,表以旌铭之仪。”李贤 注引《礼记》:“铭,明旌也。以死者为不可别,故以其旗识之。”
旧时出殡时,在灵柩前写明死者官衔的旗子。也作「铭旌」、「明旌」。
引 《后汉书·卷三九·赵咨传》:「复重以墙翣之饰,表以旌铭之仪。」
旌 [ jīng ] 1. 古代用羽毛装饰的旗子。又指普通的旗子。如 旌旗。旌铭(旧时丧礼,柩前书死者姓名的旗幡)。2. 表扬。如 旌表。[更多解释]
铭 [ míng ] 1. 铸、刻或写在器物上记述生平、事迹或警诫自己的文字。如 铭刻。铭文。铭志。墓志铭。座右铭。2. 在器物上刻字,表示纪念,永志不忘。如 铭记。铭心。铭骨。铭诸肺腑(喻永记)。3. 中国古代用于铭刻的文字逐步形成的一种文体,如《文心雕龙》有《铭箴》篇。[更多解释]
kè gǔ míng xīn
míng jì
xīn jīng yáo yáo
zuò yòu míng
mù zhì míng
jiǔ chéng gōng lǐ quán míng
míng wén
míng kè
xǔ jīng yáng
jīng qí
jīng mì
jīng yáng
mù míng
míng xīn
bēi míng
míng găn
jīng máo
jīng biăo
xīn rú xuán jīng
pèi míng
jiè shí míng
yáo jīng
mí jīng
jīng zhuó
jīng zhēn
jīng yú
jīng pèi wēi yí
xiàn jīng
ní jīng
suí jīng
shí míng
pèi jīng
jīng pèi
lín jīng
jīng dào
míng zhāng
míng hào
jīng hăn
gōng jīng
jīng fān
liú míng chuán
qí jīng
míng xīn kè gǔ
míng xīn lòu gǔ
xuán jīng
kàng jīng
míng jīng
jīng bēn
dǐng míng
yún jīng
qián jīng
xiān míng
jīng mù
jīng zhì
wén jīng
míng gōng
旌铭的拼音是:jīng míng点击 图标播放旌铭的发音。