以手支颊。有所思貌。
悠然自得貌。
引 唐•韩偓 《雨中》诗:“鸟湿更梳翎,人愁方拄颊。”
悠然自得貌。参见“拄笏看山”。
引 清•吴伟业 《楚两生行》:“一生拄颊高谈妙, 君卿 唇舌 淳于 笑。”
拄 [ zhǔ ] 1. 用手扶着杖或棍支持身体的平衡。如 拄着拐棍走。2. 讽刺,驳倒:“(云)既论难,连~五鹿君”。[更多解释]
颊 [ jiá ] 1. 脸的两侧。如 脸颊。双颊。颊上添毫(喻文章精心润色,描写生动)。[更多解释]
liăn jiá
miàn jiá
sāi jiá
jiá sāi
jiá náng
nù jiá
huăn jiá
guò tóu zhǔ zhàng
yí jiá
jiá quán
jiá jī
jiá shé
cǐ jiá
chǐ jiá
chēng zhǔ
zhǔ chēng
zhǔ zhàng
fēng jiá
jiá shì
pī jiá
jiá fǔ
kē jiá
fǔ jiá
pīng jiá
chēng jiá
gǔ jiá
jiá gǔ
jiá chē
bó jiá
zēng jiá
jiá wō
zhī zhǔ
zhǔ hù
huáng jiá
nòng jiá
dǐ zhǔ
zhǔ yí
chán jiá
mă jiá
dān jiá
lán jiá
hăi jiá
jiá chē yōng
kǒu jiá huài jū
zhǔ jiá
yá jiá
chǐ jiá shēng xiāng
jiá shí
jiá dài
kǒu jiá
jiá hăi
chì jiá
liăng jiá
lí jiá
liǔ jiá
méi jiá
mén jiá
zhǔ qiáng
拄颊的拼音是:zhǔ jiá点击 图标播放拄颊的发音。