梆子和铜锣。报更的响器。
引 清•黄六鸿 《福惠全书·保甲·守御救援》:“每晚各街拨派户丁五人,持梆锣器械,往来巡逻,按更次鸣锣敲梆,直至天明。”《儿女英雄传》第三四回:“可奈墻外是梆锣聒噪,堂上是人语喧哗,再也莫想睡得稳。”
梆 [ bāng ] 1. 〔~子〕a.打更用的响器;b.打击乐器,用于戏曲、乐曲伴奏;c.戏曲声腔之一,如“河北~~”。2. 象声词,敲打木头的声音。如 梆梆梆的敲门声。[更多解释]
锣 [ luó ] 1. 一种乐器,铜制,像盘,用槌子敲打出来。如 锣鼓经(戏曲打击乐各种谱式的泛称)。锣鼓喧天。紧锣密鼓。[更多解释]
bāng zǐ
luó gǔ
luó gǔ xuān tiān
jǐn luó mì gǔ
qiāo luó dă gǔ
míng luó kāi dào
bāng bāng qiāng
bāng bāng yìng
yìng bāng bāng
dà luó dà gǔ
pò bāng pò qún
hé běi bāng zǐ
hé nán bāng zǐ
luó qí gǔ bù qí
cháo zhōu dà luó gǔ
qiān chuí dă luó , yī chuí dìng shēng
tóng luó
dǒu luó
dà luó
bāng zǐ qiāng
yún luó
bāng yìng
yìng bāng
shān dōng bāng zǐ
sī luó
bāng zi xì
luó jīng
luó gǔ jīng
bāng luó
bāng gǔ
chuán bāng
jī bāng
mù bāng
sān bāng
sàng bāng
liáo dăo bāng zi
míng luó hè dào
míng luó
tāng luó
xiăo luó
chuán luó
léi gǔ míng luó
mì luó jǐn gǔ
shāi luó zhăng hào
kāi luó
luó chuí
luó guō
bào luó
cái luó
chá luó
chāo luó
gēng luó
jīn luó
máng luó
shāi luó
shā luó
梆锣的拼音是:bāng luó点击 图标播放梆锣的发音。