元代民间对僧人的俗称。
元 代民间对僧人的俗称。
引 元•王实甫 《西厢记》第一本第二折:“崔 家女艳妆,莫不是演撒你个老洁郎?”
出家人。元·王实甫也作「杰郎」。
引 《西厢记·第一本·第二折》:「崔家女艳妆,莫不是演撒你个老洁郎?」
洁 [ jié ] 1. 干净。如 清洁。整洁。纯洁。洁具。洁癖。2. 廉明,不贪污或指人的品德高尚。如 廉洁。洁身自好( hào )。[更多解释]
郎 [ láng ] 1. 对年轻男子的称呼。如 大郎。郎才女貌。2. 对某种人的称呼。如 货郎。女郎。3. 旧时妻称夫或情人。如 郎君。4. 封建时代的官名。如 郎中(①古官名;②中医医生)。侍郎。员外郎。5. 姓。郎 [ làng ] 1. 〔屎壳~〕“蜣螂”的俗称。[更多解释]
jiăo jié
xīn láng
nǚ láng
fă láng
qīng jié
chún jié
băo jié
láng zhōng
lián jié
zhěng jié
jié jìng
jié bái
jiăn jié
shèng jié
gāo jié
zhēn jié
bù jié
guāng jié
lián jié fèng gōng
jié shēn zì hào
yè láng zì dà
láng dāng
niú láng zhī nǚ
bīng qīng yù jié
diào er láng dāng
pīn mìng sān láng
jiāng láng cái jìn
láng cái nǚ mào
yù jié bīng qīng
qiān láng láng
suǒ láng láng
bù láng bù xiù
xiū shēn jié xíng
yù jié sōng zhēn
bái miàn shū láng
rèn nú zuò láng
èr láng tuǐ
lā láng pèi
xīn láng guān
niú láng xīng
huò láng dān
shǐ ke làng
guāng jié dù
huò láng gǔ
huái yáng jié qiū tú
zhū láng yǔ niáng měi
jǐ shì huáng mén shì láng
láng bù láng xiù bù xiù
shuō zuǐ láng zhōng wú hào yào
jí jīng fēng zhuàng zhe màn láng zhōng
wăn gē láng
cái láng
lìng láng
hè xīn láng
sān láng
huò láng
láng guān
xī láng
shì láng
shàng shū láng
洁郎的拼音是:jié láng点击 图标播放洁郎的发音。