见“韩凭”。
人名。战国时宋康王舍人,娶妻何氏。何氏貌美,康王夺之,后朋被囚,怨愤而自杀,不久妻亦随之。后有鸳鸯一对,常栖树头,交头悲鸣,或以为是韩朋夫妇的精魂。也作「韩凭」。
韩 [ hán ] 1. 中国周代诸侯国名,在今河南省中部、山西省东南部。2. 指“韩国”(位于亚洲朝鲜半岛南部)。3. 姓。[更多解释]
朋 [ péng ] 1. 彼此友好的人。如 朋友。朋辈。朋侪。朋俦。宾朋。至爱亲朋。2. 结党。如 朋党(为私利而互相勾结、排斥异己的一帮人)。3. 成群。如 群居朋飞。4. 古代以贝壳为货币,五贝为一串,两串为一朋。5. 比。如 硬大无朋。6. 姓。[更多解释]
péng yǒu
hán guó
shuò dà wú péng
hū péng yǐn bàn
gòu péng yǒu
péng kěn
hú péng gǒu yǒu
jiǔ ròu péng yǒu
péng bǐ wéi jiān
péng péng
miàn péng miàn yǒu
nán péng yǒu
xiăo péng yǒu
nǚ péng yǒu
gāo péng măn zuò
hán xī zài yè yàn tú
hán yù
hán fēi zǐ
hán xìn
péng dăng
hán kāng
hán shī
qīn péng
péng bèi
hán fēi
bīn péng
péng dăng bǐ zhōu
bīn péng yíng mén
bīn péng măn zuò
nán hán
jiāo péng yǒu
hán yǔ
hán dié
yǒu péng
hán xiāng zǐ
hán wèi
qún péng
hū hán
hán shòu
hán jiā xù
hán qǐ xiáng
hán féng
hán yuè
mèng hán
hán zǐ
zhān hán
péng zān
yàn péng
péng cóng
shēn hán
liáng péng
hán lú zhú qūn
qín hán
péng ài
péng bàn
péng bāng
péng bǐ
péng cáo
péng chái
péng chōng
韩朋的拼音是:hán péng点击 图标播放韩朋的发音。