蔬菜和笋。
指酸馅气。
引 宋•王明清 《挥麈后录》卷二:“康节 云:‘野人岂识堂食之味,但林下蔬笋,则尝喫耳。’”
指酸馅气。参见“酸馅气”。
引 宋•苏轼 《赠诗僧道通》诗:“语带烟霞从古少,气含蔬笋到公无。”自注:“谓无酸馅气也。”
蔬 [ shū ] 1. 可做菜吃的植物(多属草本)如 蔬菜。菜蔬。布衣蔬食。[更多解释]
笋 [ sǔn ] 1. 竹子初从土里长出的嫩茎、芽,又称“竹笋”,可以做菜吃。可食用者主要有“毛竹笋”、“慈竹笋”、“麻竹笋”等。2. 竹子的青皮。如 笋席(用竹青编成的席子)。3. 同“榫”。[更多解释]
shū cài
yǔ hòu chūn sǔn
cōng suàn lèi shū cài
gēn cài lèi shū cài
shí yā sǔn xié chū
shǔ yù lèi shū cài
cài shū
chūn sǔn
zhú sǔn
lú sǔn
shí sǔn
shū guǒ
dōng sǔn
shū shí
sǔn shí
duó sǔn nà
yù sǔn
sǔn jī
jiā shū
tú sǔn
yīng sǔn chú
bù yī shū shí
sǔn yú
tán sǔn
shū sù
jiáo shū
sǔn jù
chūn sǔn nù fā
dòng sǔn
bèng sǔn
shū luǒ
chūn shū
hán shū
shū fēi
guǒ shū
zhān shū
shū lì
zăo shū
shū fàn
guī shū
yīng sǔn
shū jiă
sǔn lǐ
zǐ sǔn
láo shū
jiă shū
sǔn qián
yáo shū
dí sǔn
shí shū
fàn shū
shān shū
shū sūn
shù sǔn
shū sǔn
sǔn luó
sǔn fǔ
sǔn tiáo
蔬笋的拼音是:shū sǔn点击 图标播放蔬笋的发音。