唐代民歌名。即桑条韦。
唐 代民歌名。即桑条韦。参见“桑条韦”。
引 《资治通鉴·唐中宗景龙二年》:“谨上《桑韦歌》十二篇,请编之乐府。”
桑 [ sāng ] 1. 落叶灌木,叶子可以喂蚕,果穗味甜可食,木材可制家具或农具,皮可造纸,叶、果均可入药。中国大部分地区都有种植。如 桑葚。桑农。桑梓(喻乡里,故乡)。沧海桑田(形容世事变迁很大)。桑榆暮景。2. 姓。[更多解释]
韦 [ wéi ] 1. 经去毛加工制成的柔皮。如 韦编三绝(喻读书刻苦)。2. 〔~伯〕磁通量实用单位,一韦伯等于108麦克斯韦。3. 姓。[更多解释]
wéi biān sān jué
cāng sāng
sāng láng láng
cāng hăi sāng tián
băo jīng cāng sāng
zhǐ sāng mà huái
pèi wéi pèi xián
sāng ná yù
dà jīn bā bù wéi
mò sāng bǐ kè găng
mò sāng bǐ kè hăi xiá
mò sāng bǐ kè nuăn liú
zhǐ sāng shù mà huái shù
tài yáng zhào zài sāng gān hé shàng
shī zhī dōng yú , shōu zhī sāng yú
sāng yú zhī guāng , lǐ wú yuăn zhào
sāng yè
sāng shèn
chái sāng lìng
sāng má
mò sāng bǐ kè
tăn sāng ní yà
wéi zhuāng
cán sāng
fú sāng
jīn bā bù wéi
wéi yīng wù
sāng yuán
wéi jūn yí
sāng cán
sāng zǐ
sāng tián
sāng běn
sāng bǐ
sāng cāng
sāng chā
sāng chén
sāng chóng
sāng chóu
sāng dù
sāng é
sāng ěr
sāng fén
sāng ér
sāng fēng
sāng fù
sāng fǔ
sāng gài
sāng gān
sāng gēn
sāng gōng
zhī wéi
sāng lín
mài kè sī wéi
wéi niáng
桑韦的拼音是:sāng wéi点击 图标播放桑韦的发音。