唐时南诏的别名。
唐•时 南诏 的别名。
引 唐•胡曾 《代高骈回云南牒》:“不知 鹤拓,唯认 苴咩,尚呼 南詔 之佳名,岂见大朝之美号。”《新唐书·南蛮传上·南诏上》:“南詔,或曰 鹤拓,曰 龙尾,曰 苴咩,曰 阳剑。”清•顾炎武 《李生符自南中归檇李三年矣追惟壮游兼示旧作》诗:“一卷别南中,孤帆自归去。文飞 鹤拓 云,墨染 且兰 树。”
鹤 [ hè ] 1. 鸟类的一属,全身白色或灰色,生活在水边,吃鱼、昆虫或植物。如 鹤立。鹤发( fà )。鹤寿。鹤驾。鹤长凫短。[更多解释]
拓 [ tuò ] 1. 开辟,扩充。如 拓荒。开拓。拓展。拓落(➊宽广;➋潦倒失意。亦作“落拓”)。2. 以手推物:“孔子之劲,能~国门之关,而不肯以力闻”。3. 姓。拓 [ tà ] 1. 在刻铸有文字或图像的器物上,涂上墨,蒙上一层纸,捶打后使凹凸分明,显出文字图像来。如 拓印。拓本。拓片。拓 [ zhí ] 1. 古同“摭”,拾取。[更多解释]
hè lì jī qún
kāi tuò
tuò zhăn
tuò kuān
hè fà tóng yán
luò tuò
yáng gōng hè
hè chéng xuān
fēng shēng hè lì
xián yún yě hè
yăo rú huáng hè
hè hè
áng áng zhī hè
yī qín yī hè
hè míng zhī shì
yún zhōng bái hè
bù wǔ zhī hè
luò tuò bù jī
dān dǐng hè
tuò huāng zhě
hè zuǐ chú
qí hè shàng wéi yáng
qí hè wàng yáng zhōu
hè xī fēng yāo tǐ
qí hè gēng yáng zhōu
qīng tián dà hè tiān
qí shàng yáng zhōu hè
yī quán suì huáng hè
zhăn tuò xiāng găng jiè zhǐ zhuān tiáo
qí hè
tà běn
hè lín yù lù
bái hè
dèng tuò
xiān hè
méi hè
tà yìn
huáng hè lóu
ruì hè
hè wàng
yī hè
fén qín zhǔ hè
tà piàn
hè zuǐ găo
hè zī chú
tuò pū
tuò huāng
hè luăn
kāi tuò zhě
hè tīng
kòng hè
wèi hè
hè guān
yún zhōng xiān hè
yún zhōng hè
hè fèng
hè zǐ căo
qín hè
tuò dì
hè yàn
鹤拓的拼音是:hè tuò点击 图标播放鹤拓的发音。