违反;冒犯。
例 违犯纪律。
英 violate; infringe;
违背和触犯。
引 《后汉书·乌桓传》:“﹝ 乌桓 ﹞大人有所召呼,则刻木为信,虽无文字,而部众不敢违犯。”北魏•郦道元 《水经注·汝水》:“吏民祈祷,无不如应,若有违犯,亦立能为祟。”元•无名氏 《博望烧屯》第二折:“你若违犯了不轻恕。”欧阳予倩 《黑奴恨》第四场:“你背叛你的主人逃走,就是违犯了我们国家的法律。”
违背触犯。
引 《后汉书·卷六九·窦武传》:「由是绍更遵节,大小莫敢违犯。」《三国演义·第五回》:「国有常刑,军有纪律,各宜遵守,勿得违犯。」
近 违背 违反 违抗
反 遵守
违 [ wéi ] 1. 背,反,不遵守。如 违背。违反。违犯。违法。违抗。违章。事与愿违。2. 不见面,离别。如 久违。3. 邪恶,过失。[更多解释]
犯 [ fàn ] 1. 抵触,违反。如 犯规。犯法。犯罪。犯颜(旧时指冒犯君王或尊长的威严)。犯讳。2. 违反法律的人,有罪的人。如 犯人。罪犯。3. 侵害,进攻。如 侵犯。秋毫无犯。4. 触发,发作。如 犯病。犯愁。犯疑。5. 做错事情。如 犯错误。[更多解释]
zuì fàn
fàn rén
zhàn fàn
qiú fàn
táo fàn
fàn zuì
wéi fă
wéi făn
qīn fàn
wéi guī
wéi jì
wéi bèi
wéi zhāng
chù fàn
wéi yuē
fàn fă
jiǔ wéi
fàn guī
wéi jìn
xiàn xíng fàn
yáng fèng yīn wéi
wéi fă luàn jì
shì yú yuàn wéi
zhī fă fàn fă
míng zhī gù fàn
zhí fă fàn fă
zhòng nù nán fàn
zuò jiān fàn kē
wéi xīn zhī lùn
fàn jiàn
xián yí fàn
fàn bù zháo
wéi yuē jīn
fàn bù shàng
shào nián fàn
zhèng zhì fàn
tóng àn fàn
láo găi fàn
xíng shì fàn
fàn de zháo
jiào suō fàn
fàn de shàng
fàn shàng zuò luàn
fàn zuì xián yí rén
lǐn lǐn bù kě fàn
lǐn rán bù kě fàn
hé shuǐ bù fàn jǐng shuǐ
jǐng shuǐ bù fàn hé shuǐ
yī kè bù fàn èr zhǔ
hù bù qīn fàn tiáo yuē
wéi nì
wéi kàng
wéi jù
hù bù qīn fàn
zhǔ fàn
fàn cuò
jìn fàn
xiāng fàn
fàn chóu
mào fàn
违犯的拼音是:wéi fàn点击 图标播放违犯的发音。
答:违犯的近义词是:违反,违背,违抗,违犯,背离。
违犯的反义词是:遵守。