亦作“马捶”。亦作“马垂”。
马杖;马鞕。
亦作“马捶”。亦作“马垂”。马杖;马鞕。
引 《庄子·至乐》:“庄子 之 楚,见空髑髏,髐然有形,撽以马捶。”《史记·刘敬叔孙通列传》:“太王 以 狄 伐故,去 豳,杖马箠居 岐,国人争随之。”宋•梅尧臣 《依韵和扬州许待制竹拄杖》:“鳩形殊用刻,马箠不同功。”《西湖二集·会稽道中义士》:“马垂问髐形,南面欲起语。”清•和邦额 《夜谭随录·董如彪》:“董(董恒 )怒发如雷,马箠乱下如雨, 封 头面皆破,流血满衣,释手而退。”
马 [ mǎ ] 1. 哺乳动物,颈上有鬃,尾生长毛,四肢强健,善跑,供人骑或拉东西。如 马匹。骏马。马到成功。马首是瞻(喻跟随别人行动)。2. 大。如 马蜂。马勺。3. 姓。[更多解释]
棰 [ chuí ] 1. 短木棍:“一尺之~,日取其半,万世不竭”。2. 用棍子打,杖刑:“笞~暴国,齐一天下”。3. 鞭子,鞭打:“士以马~击亭长”。[更多解释]
yī mă dāng xiān
zhǐ lù wéi mă
mă lù
rén mă
luó mă
mă chē
chē shuǐ mă lóng
bīng mă
sī mă
yě mă
zhàn mă
jùn mă
yī mă píng chuān
mă gé guǒ shī
qīng méi zhú mă
shàng mă
xià mă
zǒu mă
sài mă
chū mă
jīn gē tiě mă
mă hǔ
mă lǐ
mă lā sōng
mă dà hā
bā hā mă
bā ná mă
mă qí dùn
mă tí xíng
mă lā wéi
suǒ mă lǐ
mă lái xī yà
mă bù tíng tí
mă mă hǔ hǔ
dān qiāng pǐ mă
wàn mă bēn téng
kuài mă jiā biān
tiān mă xíng kōng
mă shàng
lì mă
sài wēng shī mă
mă lì
mă hè
mă qián zú
zǒu mă dēng
xià mă wēi
pāi mă pì
lòu mă jiăo
mă hòu pào
mă pì jīng
fēng mă niú
mă shēng jiăo
niú mă zǒu
hàn mă gōng láo
qiān jūn wàn mă
zǒu mă shàng rèn
zhū sī mă jì
zǒu mă guān huā
hài qún zhī mă
bīng huāng mă luàn
马棰的拼音是:mă chuí点击 图标播放马棰的发音。