急击鼓。
亦作“攂鼓”。急击鼓。
引 唐•岑参 《献封大夫破播仙凯歌》之三:“鸣笳攂鼓拥回军,破国平藩昔未闻。”《三国演义》第九回:“郭将军 可领军抄击其后,效 彭越 挠 楚 之法,鸣金进兵,擂鼓收兵。”《花月痕》第四八回:“掌珠 捧剑, 寳书 提刀,擂鼓三通。”
用力击鼓。
引 《三国演义·第二八回》:「张飞亲自擂鼓。只见一通鼓未尽,关公刀起处,蔡阳头已落地。」《文明小史·第五〇回》:「劳航芥趁势把他一把辫子揪住,按在地下,拳头只望他背心上落如擂鼓一般。」
擂 [ léi ] 1. 研磨。如 擂成细末。2. 打。如 擂鼓。自吹自擂。擂 [ lèi ] 1. 〔~台〕比武所搭的台子,如“摆~~”。“打~~”。[更多解释]
鼓 [ gǔ ] 1. 打击乐器,圆柱形,中空,两头蒙皮。如 鼓乐( yuè )。鼓角( jiǎo )。大鼓。2. 形状、声音、作用像鼓的。如 耳鼓。石鼓。3. 敲击或拍打使发出声音。如 鼓吹。鼓噪。4. 发动,使振作起来。如 鼓励。鼓动。鼓舞。一鼓作气。5. 高起,凸出。如 鼓包。鼓胀。6. 古代夜间击鼓以报时,一鼓即一更。[更多解释]
yī gǔ zuò qì
luó gǔ
gǔ lì
gǔ wǔ
gǔ chuī
gǔ zhăng
gǔ dòng
gǔ zào
gǔ jìn
luó gǔ xuān tiān
jǐn luó mì gǔ
dà zhāng qí gǔ
qiāo biān gǔ
chuī gǔ shǒu
dă lèi tái
dă biān gǔ
huān xīn gǔ wǔ
qiāo luó dă gǔ
gǔ gǔ nāng nāng
yăn qí xī gǔ
chóng zhěng qí gǔ
qí gǔ xiāng dāng
dă tuì táng gǔ
zì chuī zì léi
zhòng zhèn qí gǔ
dà chuī dà léi
mù gǔ chén zhōng
yáo chún gǔ shé
dōng dōng gǔ
băo gǔ gǔ
qì gǔ gǔ
gǔ léng léng
gǔ liū liū
gǔ péng péng
gǔ náng náng
gǔ téng téng
gǔ zhàng zhàng
măn gǔ gǔ
pàng gǔ gǔ
zhàng gǔ gǔ
zhí gǔ gǔ
yăn gǔ gǔ
dà luó dà gǔ
yī gǔ yī băn
bù gǔ léi mén
gǔ shé yáo chún
méng zài gǔ lǐ
lèi tái sài
huā gǔ xì
tuì táng gǔ
bō làng gǔ
gǔ fēng jī
zhōng gǔ lóu
yuán gǔ gǔ
băi lèi tái
xiàng jiăo gǔ
tài píng gǔ
huò láng gǔ
gǔ fēng lú
jīng yùn dà gǔ
擂鼓的拼音是:léi gǔ点击 图标播放擂鼓的发音。
答:擂鼓的近义词是:击鼓,敲锣,敲鼓。