中国古代地理名著。《尚书·夏书》中的一篇。作者不详。疑是战国时代的著作。全书采用区域研究的方法,以山脉、河流为标志,将全国分为九个州,并对每州的疆域、山脉、河流、植被、土壤、物产、贡赋、少数民族、交通等自然、人文现象作了描述。是我国地理学中的经典著作,对中国地理学的发展有深远影响。
禹 [ yǔ ] 1. 传说中国夏代的第一个君主,他曾经治过洪水。如 禹域(指中国的疆域)。2. 姓。[更多解释]
贡 [ gòng ] 1. 献东西给上级,古代臣下或属国把物品进献给帝王。如 进贡。纳贡。贡献。贡品。贡赋。2. 封建时代给朝廷荐举人才。如 贡生(指经科举考试升入京师国子监读书的人)。贡举。3. 姓。[更多解释]
gòng xiàn
zhí gòng ní
sà ěr gòng wáng gōng
zǐ gòng
kuăn gòng
xiū gòng
dà yǔ
dèng yǔ
jìn gòng
gòng pǐn
cháo gòng
liú yǔ xī
gòng shì
nà gòng
gòng duàn
xià yǔ
gòng chá
bá gòng
gòng shí
gòng shī
gòng shǐ
gòng shuì
yǔ tāng
táng gòng
yǔ gòng
gòng mèi
shà gòng
āi gòng
gòng gā shān
gòng shēng
gòng yuàn
gòng zhì
zhāng gòng
zé gòng
yǔ yù
yáo tiān yǔ rì
gòng yán
gòng xǐ
shū gòng
gòng shū
lǐn gòng
jiù gòng
gòng wù
yǔ jì
gòng gòng
gōng gòng
è chóng yǔ
chōng gòng
bīn gòng
gòng gōng
gòng yǔ tán guān
yǔ dǐng
yǔ xué
xī gòng
gòng jiān
yǔ mén
chéng gòng
禹贡的拼音是:yǔ gòng点击 图标播放禹贡的发音。