见“鸣桹”。
渔人以椎击船后近柁的横木,使鱼惊伏以便捕捉。
引 唐·李白〈送殷淑〉诗:「俄然浦屿阔,岸去酒船遥。惜别耐取醉,鸣榔且长谣。」元·李好古《张生煮海·第一折》:「又不是采莲女拨棹声,又不是捕鱼叟鸣榔动。」
鸣 [ míng ] 1. 鸟兽或昆虫叫。如 鸣啭。鸣唱。鸣叫。鸣禽。鸟鸣。2. 发出声音,使发出声音。如 鸣响。鸣奏。孤掌难鸣。3. 声明,发表意见、情感。如 鸣谢。鸣冤。百家争鸣。4. 闻名,著称:“以文~江东”。[更多解释]
榔 [ láng ] 1. 〔~头〕锤子。2. 〔~榆〕落叶乔木,木材坚硬致密。[更多解释]
gòng míng
hōng míng
léi míng
láng láng
yī niú míng
băi jiā zhēng míng
yī míng jīng rén
zì míng dé yì
gū zhăng nán míng
míng jīn shōu bīng
míng luó kāi dào
míng yuān jiào qū
jī míng gǒu dào
zhōng míng dǐng shí
bù píng zé míng
dà míng dà fàng
hè míng zhī shì
jī míng ér qǐ
lóng yuè fèng míng
wă fǔ léi míng
zòu míng qǔ
míng bù píng
zì míng zhōng
dă míng ér
míng gǔ ér gōng zhī
dōng yī láng tóu xī yī bàng zǐ
fēng bù míng tiáo , yǔ bù pò kuài
fēng yǔ rú huì , jī míng bù yǐ
míng fèng jì
xiān míng
ěr míng
míng shēng
āi míng
míng qín
cháng míng
míng fàng
zhēng míng
mó míng lè qì
tǐ míng lè qì
míng jiào
yīng míng
míng jī
míng xiăng
míng dí
bēi míng
sī míng
wā míng
míng yuān
tí míng
jī míng
míng fèng
láng háng
rén tóu chù míng
wă fǒu léi míng
léi míng wă fǔ
míng zhuàn
hé míng
jiàn míng
chuăn míng
míng yù
鸣榔的拼音是:míng láng点击 图标播放鸣榔的发音。