先天就有或后来学得有鸣歌能力的鸟。
英 songbird;
鸟的一类,叫声悦耳,如伯劳、画眉、黄鹂等。
鸣声悦耳的鸟类。
引 晋•谢混 《游西池》诗:“景昃鸣禽集,水木湛清华。”宋•陆游 《鸣禽》诗:“新晴池馆春来早,帘外鸣禽圣得知。”清•顾炎武 《居庸关》诗:“车穿褊峡鸣禽里,烽点重冈落雁前。”
泛指善鸣的鸟类。多属雀形目,特征为身小、嘴上全包以角质,发声优美,如燕、雀等。
引 南朝宋·谢灵运〈登池上楼〉诗:「池塘生春草,园柳变鸣禽,祁祁伤豳歌,萋萋感楚吟。」
鸣 [ míng ] 1. 鸟兽或昆虫叫。如 鸣啭。鸣唱。鸣叫。鸣禽。鸟鸣。2. 发出声音,使发出声音。如 鸣响。鸣奏。孤掌难鸣。3. 声明,发表意见、情感。如 鸣谢。鸣冤。百家争鸣。4. 闻名,著称:“以文~江东”。[更多解释]
禽 [ qín ] 1. 鸟、兽的总称。如 五禽戏。2. 特指鸟类。如 家禽。飞禽走兽。3. 古通“擒”:“不~二毛。”4. 姓。[更多解释]
gòng míng
jiā qín
hōng míng
léi míng
yī niú míng
băi jiā zhēng míng
yī míng jīng rén
zì míng dé yì
fēi qín zǒu shòu
gū zhăng nán míng
zhēn qín yì shòu
míng jīn shōu bīng
míng luó kāi dào
míng yuān jiào qū
yī guān qín shòu
jī míng gǒu dào
zhōng míng dǐng shí
bù píng zé míng
dà míng dà fàng
qī zòng qī qín
hè míng zhī shì
jī míng ér qǐ
lóng yuè fèng míng
wă fǔ léi míng
qín liú găn
zòu míng qǔ
míng bù píng
zì míng zhōng
dă míng ér
míng gǔ ér gōng zhī
qín shòu pú táo jìng
xiě shēng zhēn qín tú
fēng bù míng tiáo , yǔ bù pò kuài
fēng yǔ rú huì , jī míng bù yǐ
míng fèng jì
shuǐ qín
bìng qín
qín shòu
xiān míng
ěr míng
míng shēng
băi qín
qín yán
āi míng
zhēn qín
fēi qín
měng qín
zhǒng qín
míng qín
qín dú
qín fú
qín chù
qín fù
qín huá
qín huāng
qín gǔ
qín guó
qín jí
qín huò
qín jiăn
鸣禽的拼音是:míng qín点击 图标播放鸣禽的发音。