清代对翰林和詹事的合称。
清 代对翰林和詹事的合称。
引 清•姚鼐 《翰林论》:“且翰詹立班於科道上,谓其近臣也。”《清史稿·高宗纪一》:“六月壬子朔,御史 陈仁 请以经史考试翰詹,不宜用诗赋,上嘉之。”
翰 [ hàn ] 1. 长而坚硬的羽毛。如 理翩振翰。2. 借指毛笔和文字、书信等。如 翰苑。翰墨(笔墨,借指诗文书画)。翰藻。[更多解释]
詹 [ zhān ] 1. 说话烦琐,喋喋不休的样子:“大言炎炎,小言~~”。2. 至:“五日为期,六日不~”。3. 〔~事〕古代官名,掌皇后太子家事。4. 姓。[更多解释]
zhān zhān
zhān zhān yán yán
yuē hàn nèi sī băo
yuē hàn · kè lì sī duǒ fū
nòng hàn
hàn lín xué shì
zhān zǐ
hàn mò
yáng hàn shēng
hàn lín
shū hàn
hàn lín yuàn
xià míng hàn
cāo hàn chéng zhāng
wéi hàn
yǔ hàn
hàn yuàn
nèi hàn
huì hàn
rú hàn
gōng zhān
yuán hàn
să hàn
zhān bǔ
zhān căo
zhān duān
zhān gōng
zhān huáng
zhān jìng
zhān mù
zhān táng
zhān shì
zhān wán
zhān wàng
zhān xiāng
zhān yǐn
zhān zhū
bīn zhān
gù zhān
hàn zhān
zhā hàn
jiăo hàn
zhōng hàn
cuì hàn
chì hàn
zhān dé lì
zhān yì fán
jǐn zhān yú
zhān tiān yòu
shăo zhān shì
zhān yán qǔ shuō
yà hàn
qióng hàn
hàn hăi
píng hàn
nuò hàn
hán hàn
翰詹的拼音是:hàn zhān点击 图标播放翰詹的发音。