谓显扬出众的才华。 燿穎:战国时代,赵国平原君门客毛遂,在平原君选备人物使楚时,自赞自荐,并以囊锥为喻,说如让自己处于囊中,早已颖脱而出。见《史记·平原君虞卿列传》。后以“燿颖”谓显露才华。
燿 [ yào ] 1. 同“耀”。[更多解释]
颖 [ yǐng ] 1. 禾的末端,植物学上指某些禾本科植物小穗基部的苞片。如 颖果。2. 东西末端的尖锐部分。如 锋颖。3. 才能出众。如 聪颖。颖悟。颖慧。颖异。新颖。[更多解释]
tuō yǐng ér chū
xīn yǐng
cōng yǐng
yǐng wù
jǐng yǐng
dèng yǐng chāo
guī yǐng
yǐng huì
máo yǐng
yǐng yì
zhuó yào
zhú yào
zhuó yǐng
yù yào
yīng yǐng
yào yǐng
xuàn yào
wěi yào
tiáo yǐng
shuò yǐng
máng yǐng
yào kūn
dié yǐng
lì yǐng
huàn yào
xīn yǐng bié zhì
yǐng lì
huī yào
xiù yǐng
yǐng chū
yǐng bá
yǐng fā
yǐng fă
yǐng lù
yǐng jùn
yǐng mǐn
yǐng mài
yǐng rán
yǐng ruì
yǐng shēng
yǐng shí
yǐng shǒu
yǐng tuō
yǐng xiù
yǐng xiá
yǐng yàn
yǐng yào
yǐng zhé
biāo yǐng
yǐng zhèn
cái yǐng
chāo yǐng
chóng yǐng
chuí yǐng
chǔ yǐng
duān yǐng
fā yǐng
燿颖的拼音是:yào yǐng点击 图标播放燿颖的发音。