聪慧。
引 《元史·达礼麻识理传》:“达礼麻识理 幼颖敏,从师授经史,过目輒领解。”明•李时勉 《<犁眉公集>序》:“先生自少颖敏,既长,於书无所不读。”梁启超 《卢梭学案》:“﹝ 卢梭 ﹞家贫窶,幼失母,天资颖敏。”
引 《元史·卷一四五·达礼麻识理传》:「幼颍敏,从师授经史,过目辄领解。」
颖 [ yǐng ] 1. 禾的末端,植物学上指某些禾本科植物小穗基部的苞片。如 颖果。2. 东西末端的尖锐部分。如 锋颖。3. 才能出众。如 聪颖。颖悟。颖慧。颖异。新颖。[更多解释]
敏 [ mǐn ] 1. 迅速,灵活。如 敏捷。敏感。敏锐。敏达(敏捷而通达事理)。灵敏。聪敏。神经过敏。2. 奋勉。如 敏求(勉力以求)。[更多解释]
mǐn ruì
tuō yǐng ér chū
mǐn găn
xīn yǐng
mǐn jié
líng mǐn
jī mǐn
cōng mǐn
cōng yǐng
yǐng wù
ruì mǐn
shén jīng guò mǐn
jìng xiè bù mǐn
xùn zhì shí mǐn
cái sī mǐn jié
líng mǐn dù
xì tǒng tuō mǐn fă
wēi sī mǐn sī tè fă
guò mǐn
jǐng yǐng
wén mǐn
fāng zhì mǐn
dèng yǐng chāo
yào wù guò mǐn
hé mǐn
qiào mǐn
guī yǐng
yǐng huì
máo yǐng
yīng mǐn
hóng mǐn
nè yán mǐn xíng
mǐn huì
yǐng yì
bù mǐn
mǐn gěi
sháo mǐn
dǔ mǐn
miăn mǐn
mǐn míng
zhuó yǐng
yīng yǐng
yào yǐng
xùn mǐn
xié mǐn
tiáo yǐng
shuò yǐng
qiáo mǐn
máng yǐng
jùn mǐn
gōng mǐn
gěi mǐn
gāi mǐn
dūn mǐn
dié yǐng
mǐn sù
xiù mǐn
lì yǐng
mǐn jí
jié mǐn
颖敏的拼音是:yǐng mǐn点击 图标播放颖敏的发音。