旷达敏捷。
引 晋•陆机 《辨亡论上》:“彼二君子皆弘敏而多奇,雅达而聪哲。”唐•玄奘 《大唐西域记·秣底补罗国》:“论师少而英杰,长而弘敏,博物强识,硕学多闻。”
弘 [ hóng ] 1. 大(现多用“宏”)如 弘愿。弘图。弘业。弘谋。恢弘(①宽阔、广大,如“气度弘弘”;②发扬,如“弘弘士气”。亦作“恢宏”)。2. 扩充,光大。如 弘扬。3. 姓。[更多解释]
敏 [ mǐn ] 1. 迅速,灵活。如 敏捷。敏感。敏锐。敏达(敏捷而通达事理)。灵敏。聪敏。神经过敏。2. 奋勉。如 敏求(勉力以求)。[更多解释]
mǐn ruì
hóng yáng
mǐn găn
mǐn jié
líng mǐn
jī mǐn
cōng mǐn
hóng dà
huī hóng
ruì mǐn
shén jīng guò mǐn
jìng xiè bù mǐn
xùn zhì shí mǐn
cái sī mǐn jié
líng mǐn dù
xì tǒng tuō mǐn fă
wēi sī mǐn sī tè fă
guò mǐn
hóng zhì
hóng fă
wén mǐn
fāng zhì mǐn
yào wù guò mǐn
sūn hóng
hóng guāng
hóng yì
hóng dào
hé mǐn
qiào mǐn
yīng mǐn
hóng mǐn
nè yán mǐn xíng
mǐn huì
bù mǐn
yuān hóng
yān hóng
mǐn gěi
sháo mǐn
dǔ mǐn
miăn mǐn
hóng chăng
mǐn míng
hóng zhāng
hóng yù
xùn mǐn
xié mǐn
qiáo mǐn
jùn mǐn
jīn hóng
gōng mǐn
gěi mǐn
gāi mǐn
fū hóng
dūn mǐn
mǐn sù
xiù mǐn
mǐn jí
jié mǐn
弘敏的拼音是:hóng mǐn点击 图标播放弘敏的发音。