勇健敏捷。
引 唐•陆贽 《奏论缘边守备事宜状》:“器非犀利,甲不坚完;识迷韜鈐,艺乏趫敏。” 《新唐书·王难得传》:“吐蕃 赞普子 郎支都 者,恃趫敏,乘名马,寳鈿鞍,略阵挑战,甚闲暇,无敢校者。”
趫 [ qiáo ] 1. (行动)敏捷:“非都卢之~,孰能超而究升?”2. 壮:“袭国邑,以车不过百里,以人不过三十里,皆以其气之~与力之盛,至是以犯敌能灭,去之能速。”[更多解释]
敏 [ mǐn ] 1. 迅速,灵活。如 敏捷。敏感。敏锐。敏达(敏捷而通达事理)。灵敏。聪敏。神经过敏。2. 奋勉。如 敏求(勉力以求)。[更多解释]
mǐn ruì
mǐn găn
mǐn jié
líng mǐn
jī mǐn
cōng mǐn
ruì mǐn
shén jīng guò mǐn
jìng xiè bù mǐn
qiáo qiáo
měng qiáo qiáo
xùn zhì shí mǐn
cái sī mǐn jié
líng mǐn dù
xì tǒng tuō mǐn fă
wēi sī mǐn sī tè fă
guò mǐn
wén mǐn
fāng zhì mǐn
yào wù guò mǐn
hé mǐn
qiào mǐn
yīng mǐn
hóng mǐn
nè yán mǐn xíng
mǐn huì
bù mǐn
mǐn gěi
sháo mǐn
dǔ mǐn
miăn mǐn
chì qiáo
mǐn míng
xùn mǐn
xié mǐn
qiáo cái
qiáo dàng
qiáo fū
qiáo hàn
qiáo jí
qiáo jiàn
qiáo měng
qiáo jié
qiáo mǐn
qiáo qīng
qiáo téng
qiáo xióng
qiáo xùn
qiáo yǒng
cháng qiáo
qīng qiáo
tiào qiáo
nǚ qiáo
hàn qiáo
jùn mǐn
gōng mǐn
gěi mǐn
gāi mǐn
趫敏的拼音是:qiáo mǐn点击 图标播放趫敏的发音。