蒿和藜。泛指杂草;野草。
谓住蒿莱盖的房子,吃藜藿做的食物。形容生活贫困。
引 唐•杜甫 《无家别》诗:“寂寞 天寳 后,园庐但蒿藜。”清•余怀 《<板桥杂记>序》:“蒿藜满眼,楼管劫灰,美人尘土。”
引 宋•曾巩 《秋怀》诗:“出门榛棘不可行,终岁蒿藜尚难卹。”
蒿 [ hāo ] 1. 二年生草本植物,叶如丝状,有特殊的气味,开黄绿色小花,可入药(亦称“青蒿”、“香蒿”)如 蒿莱(杂草,喻草野百姓)。2. 气蒸出的样子。3. 消耗。[更多解释]
藜 [ lí ] 1. 〔~芦〕多年生草本植物,叶细长,花紫黑色,有毒,可入药。2. 一年生草本植物,茎直立,嫩叶可吃。茎可以做拐杖(亦称“灰条菜”)如 藜仗。藜藿(指粗劣的饭菜)。[更多解释]
tiě jí lí
tiě jí lí gū duǒ
jí lí shā shàng yě huā kāi
hāo căo
qīng hāo
jí lí
hāo jí
yě hāo
hāo măng
péng hāo
hāo péng
hāo năo
jiāo hāo
xūn hāo
ài hāo
zhēng lí
hāo zhēng
lí zhēng
yīn chén hāo
xiàn lí
shù hāo
pó hāo
huā li hú shào
gēng lí
gēng lí hán qiǔ
lí zhàng
lí lú
qī hāo
xiāng hāo
hāo lí
hāo lǐ
zhàng lí
hāo zǐ
qīng lí
lí huò
bái hāo
hāo shǐ
hāo rán
hāo xiè
jīng lí
huò lí
hāo lái
jiăo hāo
xiào lí
rán lí
hāo zǐ găn ér
lóu hāo
huáng hāo
mǔ hāo
lí yǒu
é hāo
hāo cài
hāo yōu
lí shū
kū lí
lí xiàn
lí pí
tóng hāo
hāo ài
蒿藜的拼音是:hāo lí点击 图标播放蒿藜的发音。